Bài viết đăng tải trên diễn đàn Toutiao (MXH của Trung Quốc) gây chú ý khi chia sẻ câu chuyện của bà Hạ:

***

Tôi tên là Thạch Yến Hạ, năm nay 63 tuổi. Khi còn trẻ tôi thực sự là một người dịu dàng, nhưng sau này, một mình tôi phải gánh vác gia đình nên trở nên rất mạnh mẽ. Với những việc liên quan đến con trai, tôi luôn tỏ ra nghiêm khắc, nếu con không nghe lời, tôi sẽ giận dỗi. Con trai tôi rất hiếu thảo, con biết tôi nuôi nấng con khôn lớn không dễ dàng, nếu không phải yêu cầu quá đáng, con đều sẵn lòng nghe theo tôi. Có đứa con trai như vậy, cuộc sống mấy năm nay của tôi cũng coi như an nhàn.

Khi con trai có bạn gái, chúng tôi đã xảy ra mâu thuẫn. Nguyên nhân là do tôi không thích cô bạn gái này của con trai. Trong mắt tôi, cô ấy không hiền lành, không làm việc nhà, luôn sai bảo con trai tôi, con trai tôi lại rất nghe lời, nếu cưới phải người vợ như vậy, sau này trong nhà làm gì còn chỗ cho tôi?

Tôi nghĩ chỉ cần làm ầm lên, con trai sẽ nghe lời tôi mà chia tay bạn gái. Nhưng lần này dù tôi có làm gì, con trai vẫn kiên quyết muốn kết hôn. Tôi không thể ngăn được con, đành đồng ý, sau khi chúng kết hôn, tôi dự định sẽ nói chuyện lại với con dâu để con biết mình cần phải làm gì.

Tôi biết làm như vậy mình sẽ trở thành một bà mẹ chồng ghê gớm, nhưng tôi cũng vì thương con trai, không muốn con sống quá cực khổ. Tôi không ngờ vừa kết hôn xong, con trai đã nói với tôi con đã mua một căn nhà ở ngoài, sau này sẽ không sống chung với tôi nữa. Tôi buồn lắm, quả nhiên con dâu đã khiến con trai tôi thay đổi. Tôi cũng biết nhà đã mua rồi, dù tôi làm gì cũng vô ích, không thể thay đổi quyết định của các con.

1240224037-17193197916672047790446-1719632551393948648722-17198314086592118113648-17203701292781890820624-1720694883176216067396-1720705186032-17207051872251862368083.jpg

Ảnh minh họa.

Tôi bắt đầu trách con trai, cũng rất ít quan tâm đến chuyện của các con, ngay cả khi con dâu mang thai, tôi cũng không nghĩ đến việc qua chăm sóc. Tôi chỉ muốn chúng phải hạ mình trước, sau này tôi mới có tiếng nói được.

Con trai, con dâu cũng không đến nhờ tôi. Con dâu ở cữ phải thuê người chăm sóc, tốn không ít tiền, điều này làm tôi xót xa lắm. Tôi thường trách móc các con không biết lo cho cuộc sống, nhưng tôi cũng biết họ không nghe tôi, nên cũng không làm ầm lên.

Khi con dâu đi làm lại, các con đã thuê bảo mẫu chăm sóc cháu. Lúc này tôi vẫn không có ý định qua giúp, vì nếu con không muốn nghe tôi, tôi cũng không cần phải qua chịu khổ. Tôi cũng không thích con dâu. 

Khoảng 1 tháng trước, tôi mới biết mẹ vợ của con trai đã ở nhà con trai gần 1 năm, chỉ vì tôi đều không đến nhà các con nên không biết chuyện này. Tôi nghe từ người họ hàng mới biết, lần này tôi không thể ngồi yên.

Đó là nhà của con trai tôi, tôi là mẹ ruột còn chưa đến ở, tại sao lại để mẹ vợ chiếm chỗ của tôi? Tôi vội vàng thu dọn ít đồ đạc và chạy đến đó. Khi tôi đến, vừa hay con trai và con dâu đều ở nhà, tôi nói với chúng sau này tôi sẽ ở lại nhà họ để dưỡng già, con trai không nói gì, con dâu cau mày nhẹ, có thể hơi không hài lòng nhưng cũng không phản đối.

Mẹ vợ của con trai có chút ngượng ngùng, nhưng cũng nhiệt tình tiếp đón tôi. Tôi thấy bà thông gia như vậy lại càng không vui, nhà của con trai tôi chính là nhà của tôi, tôi mới là chủ nhà.

Trong thời gian tôi ở nhà con trai, tôi không làm việc nhà. Trong khi đó, mẹ vợ của con trai đã gánh vác hết mọi việc, từ dọn dẹp nhà cửa đến 3 bữa ăn hàng ngày, bà ấy đều sắp xếp rất chu đáo.

Mỗi sáng bà dậy rất sớm, chuẩn bị bữa sáng xong còn làm luôn bữa trưa cho con trai và con dâu mang theo. Bà thông gia đối xử với tôi hòa nhã, nhưng tôi lại không tỏ ra thân thiện, thậm chí còn sai bảo bà. Những chuyện này tôi đều làm sau lưng con trai con dâu, không dám để chúng biết. Mẹ vợ của con trai là người dịu dàng, không bao giờ chấp nhặt với tôi, tôi nhờ bà làm gì bà cũng không từ chối.

an-woman-holding-tea-cup-smiling-looking-camera67155-29562-16977974216381588700903-1708438820887552694500-1720694831088307696351-1720705190870-17207051910241072486602.jpg

Ảnh minh họa.

Vài ngày trước, mọi chuyện bị con trai tôi phát hiện. Hôm đó con trai bị ốm, phải đi bệnh viện truyền nước rồi về nhà nghỉ ngơi. Khi con trai về nhà, tôi đang ở ngoài nên không biết con đã ở nhà. Vừa về đến nhà, tôi liền gọi bà thông gia rót cho tôi cốc nước nóng.

Con trai nghe thấy, lần đầu tiên tôi thấy con trai nổi giận với tôi. Trước đây dù tôi có quá đáng thế nào, con trai đều nói chuyện với tôi một cách nhẹ nhàng, chưa từng nổi giận.

Hôm đó, con trai nói to, mắng tôi: "Mẹ, mẹ đến bao giờ mới thôi đây? Từ khi mẹ đến đây, mẹ chỉ toàn gây chuyện, lúc nào cũng không hài lòng, cả nhà phải chiều theo ý mẹ. Mẹ đối xử với con thế nào cũng được, con là con của mẹ, con có thể chịu đựng. Mẹ dựa vào gì mà đối xử với mẹ vợ con như vậy? Mẹ vợ con tuy không phải mẹ ruột của con, nhưng còn hơn cả mẹ ruột. Trước đây mẹ không hài lòng vì con không nghe lời mẹ mà kết hôn, tiền sính lễ và làm đám cưới mẹ không bỏ ra đồng nào, tiền đặt cọc mua nhà phần lớn là do mẹ vợ con trả.

Mẹ nghĩ rằng mẹ vợ con ở đây 1 năm là để hưởng phúc nên mẹ vội vàng đến để khẳng định quyền làm chủ. Nhưng mẹ vợ con đâu có đến đây để hưởng phúc, bà ấy đến để giúp chúng con. Tiểu Bảo trước đây là một đứa trẻ rất nghịch ngợm, nhưng từ khi mẹ vợ con chăm sóc, nó đã ngoan ngoãn hơn hẳn. Mặc dù bà không nói ra, nhưng con biết mẹ vợ đã bỏ ra không biết bao nhiêu tâm huyết.

Tất cả việc nhà đều do mẹ vợ con làm, chúng con chỉ cần làm tốt công việc của mình, những việc khác không phải lo lắng nhiều. Dù chúng con có đưa mẹ vợ tiền sinh hoạt, nhưng khi không đủ, bà lại lặng lẽ bù thêm mà không bao giờ kể công. Mẹ đến ở con không có ý kiến, nhưng mẹ không nên đối xử với mẹ vợ con như vậy. Nếu mẹ về nhà, con vẫn sẽ về thăm mẹ mỗi tháng”.

Những lời con trai nói khiến tôi im lặng. Tôi luôn nghĩ không có tôi thì con trai không thể có ngày hôm nay, muốn con nghe lời mình. Bây giờ tôi đã hiểu, con trai đã trưởng thành, có gia đình riêng, tôi không thể làm chủ cuộc sống của con nữa.

9970552117887234770-0-0-318-509-crop-16799709322185518431-16976145494311978450221-17084387572981591014204-1720694777085840548707-1720705191902-17207051922101527814572.jpg

Ảnh minh họa.

Khi tôi mới kết hôn, mẹ chồng cũng gây khó dễ cho tôi, lúc đó chồng tôi cũng bảo vệ tôi. Tôi cũng tự nhủ rằng sau này mình làm mẹ chồng, sẽ không khó tính như mẹ chồng mình, sẽ coi con dâu như con gái.

Những năm qua, tôi đã quên đi lời hứa của mình, chưa bao giờ thực sự coi con dâu là người trong nhà, còn đối xử tệ với mẹ cô ấy. Tôi thực sự không nên như vậy, càng nghĩ tôi càng thấy xấu hổ, không thể ở lại thêm một ngày nào nữa.

Sau khi bị con trai mắng, tôi trở về phòng thu dọn hành lý, rồi lặng lẽ rời đi. Con trai dù rất giận, nhưng vẫn mệt mỏi ra tiễn tôi.

Nếu tôi có thể chân thành đối đãi với con dâu, con trai chắc chắn vẫn sẽ tốt với tôi như trước, và con dâu cũng sẽ hiếu thảo. Tôi thấy xấu hổ, tôi đã làm sai nhiều điều trong những năm qua, may mắn là tôi vẫn còn cơ hội để sửa chữa. Sau này, dù không giúp được gì cho con trai và con dâu, tôi cũng không làm ảnh hưởng đến chúng.

Theo Toutiao

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022