Nhà triết học Søren Kierkegaard từng viết: "Hôn nhân hạnh phúc không phải là nơi hai con người hoàn hảo tìm thấy nhau, mà là nơi họ học cách tha thứ cho nhau những điều không hoàn hảo". Vậy mà có rất nhiều cặp vợ chồng, xuất phát điểm hoàn hảo trong mắt nhau, đến khi bước vào hôn nhân mọi thứ cứ "lột trần"...

Kỳ nghỉ lễ dài vô tận

Kỳ nghỉ lễ 2/9 vừa rồi, Mai cùng Tuấn quyết định đưa hai con về quê chơi 5 ngày. Tưởng như đây sẽ là dịp để cả nhà quây quần, bù đắp khoảng thời gian bận rộn nơi thành phố nhưng chỉ sau 2 ngày, Mai bàng hoàng nhận ra một sự thật: Họ gần như không còn gì để nói với nhau.

f28c3ca714de75ea0179309739106166-1756803875944-17568038766621552859859-1756806488855-17568064889881979598874.jpg

Tranh minh họa

Những bữa cơm sum họp, Tuấn chỉ chăm chú vào điện thoại. Lũ trẻ ăn xong thì chạy sang nhà hàng xóm. Mai lúng túng tìm chuyện bắt đầu: từ việc học của con, chuyện gia đình hai bên, đến cả những ký ức cũ. Nhưng Tuấn chỉ gật gù cho qua hoặc ậm ừ vài câu rồi đứng dậy.

Đêm thứ ba của kỳ nghỉ, khi cả nhà đã ngủ, Mai cầm điện thoại lướt lại tin nhắn cũ của hai vợ chồng. Cách đây vài năm thôi, hộp chat tràn ngập những câu chọc ghẹo, kế hoạch đi chơi, những câu "em ơi, anh về rồi đây". Còn bây giờ, chỉ còn lại lịch đóng học phí, nhắc mua đồ và những lời nhắn cụt ngủn như "ok", "ừ".

Trong phút chốc, Mai thấy cay mắt. Cô chưa từng nghĩ mình sẽ phải đối diện với một cuộc hôn nhân "không còn gì để nói". Cô cứ ngỡ, sự yên ổn chính là hạnh phúc nhưng kỳ nghỉ này lại phơi bày rõ rệt một khoảng trống mà lâu nay hai người vẫn lặng lẽ chôn giấu.

Mai nhận ra, cô và Tuấn không còn tha thứ cho sự vô tâm hay thiếu sót của nhau nữa. Họ chỉ chọn cách im lặng.

Hôn nhân chết vì im lặng, không phải vì lỗi lầm

Rất nhiều cặp vợ chồng ngày nay không ly hôn vì phản bội, mà vì sự xa cách vô hình. Sự im lặng trong bữa cơm, cái gật đầu qua loa thay cho cuộc trò chuyện, chiếc điện thoại thay cho ánh mắt. Người ta dần thôi chia sẻ, thôi lắng nghe, rồi đến một ngày phát hiện ra mình đã sống cùng một người xa lạ.

2b40c67ed8317e805c89b15954406da5-1756803972649-17568039729791224556138-1756806491871-1756806491989596866109.jpg

Tranh minh họa

Mai hiểu ra, điều đáng sợ nhất không phải là chồng có người khác, mà là hai vợ chồng không còn đủ kiên nhẫn để nói chuyện cùng nhau. Im lặng ban đầu có thể chỉ để tránh xung đột, nhưng lâu dần nó trở thành thói quen, ăn mòn cả tình cảm lẫn niềm tin.

John Gottman – nhà tâm lý học hôn nhân nổi tiếng người Mỹ từng nhấn mạnh: "Điều dự đoán chính xác nhất về sự tan vỡ của hôn nhân không phải là ngoại tình hay tiền bạc mà là sự khinh miệt và im lặng".

Nếu kỳ nghỉ lễ này không kéo dài, có lẽ Mai vẫn tin gia đình mình ổn. Bởi công việc, lịch học, nhịp sống hối hả luôn khiến họ lấp đầy khoảng trống bằng sự bận rộn. Chỉ đến khi buộc phải ở cạnh nhau nhiều ngày, họ mới giật mình nhận ra: sự bận rộn không phải là gắn kết. Nó chỉ là tấm màn che cho khoảng cách ngày càng rộng.

Kỳ nghỉ dài tưởng là thời gian vun đắp, lại hóa thành hồi chuông cảnh tỉnh cho nhiều cặp vợ chồng như Mai và Tuấn. Họ hiểu rằng muốn giữ hôn nhân, không thể chỉ sống song song trong cùng một nhà, mà phải học lại cách đối thoại, cách lắng nghe và cách tin tưởng.

Hôn nhân không chết trong một khoảnh khắc phản bội, mà chết dần trong từng ngày im lặng. Và chỉ khi hai người dám phá vỡ sự im lặng ấy, họ mới có cơ hội tìm lại tình yêu đã từng khiến họ chọn nắm tay nhau.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022