Chị Thanh Tâm ơi!
Chúng em yêu nhau gần 8 năm, suốt 3 năm cấp 3, rồi 4 năm đại học. Khi cả hai có việc làm ổn định, chúng em tổ chức đám cưới luôn. Tuổi trẻ hừng hực năng lượng cho tình yêu và cống hiến, chúng em có gần 5 năm đầu hôn nhân thăng hoa khi bọn em chưa có con, cùng chuyên tâm phấn đấu trong sự nghiệp và tận hưởng cuộc sống vợ chồng son.
Nhưng có lẽ chính vì quanh quẩn bên nhau suốt 13 năm ấy lại là nguyên nhân chồng em bị "cuốn theo cơn gió lạ". Khi phát hiện sự khác lạ ở chồng, em quyết định theo dõi và bắt quả tang anh ấy ngoại tình.
Sau nhiều lần hai vợ chồng nói chuyện nghiêm túc với nhau, sau nhiều lời năn nỉ, xin lỗi, hứa sẽ thay đổi của chồng em, sau rất nhiều mong muốn con dâu bình tĩnh cân nhắc của nhà chồng, em quyết định tha thứ cho anh ấy. Nhưng vấn đề là từ lúc đó, em không lúc nào cảm thấy bình yên.
Những hờn giận, suy diễn khiến em không thể dừng khóc, dừng than vãn, trách cứ bản thân. Nhiều hôm em không muốn về nhà, tìm đủ mọi việc, mọi lý do để không phải ăn cơm nhà. Mỗi tối vào giường ngủ, đối với em, là một cực hình vì cơn buồn nôn cứ dâng lên tận họng, không thể nào vòng tay ôm chồng, càng không thể ngủ một giấc ngon lành.
Cơ thể em suy nhược, da và tóc thay đổi rõ rệt. Hơn 6 tháng qua, tâm lý của em vẫn chưa cải thiện nhiều, mong chị hãy giúp em. Em muốn mình sống cuộc đời vui vẻ, bình yên, nỗ lực ghi dấu ấn cá nhân chứ không thể chết chìm trong cảm xúc tiêu cực thế này.
Dù ý thức được điều đó nhưng em vẫn không tự giải thoát cho mình được.
Em xin được giấu tên.

Ảnh minh họa
Chào em!
Thanh Tâm từng đồng hành với nhiều người phụ nữ giống em, những người tưởng như rất lý trí, rất mạnh mẽ, nhưng lại bị đánh gục bởi một cú sốc tình cảm. Và trước khi Thanh Tâm đưa ra bất kỳ lời khuyên nào, em hãy hít thở thật sâu và công nhận một điều quan trọng: Em không sai. Em đang phản ứng một cách hoàn toàn bình thường trước một biến cố.
Nỗi đau cần được thẳng thắn đối diện, không phải né tránh em ạ. Phản bội là một cú giáng cực mạnh vào niềm tin, nền tảng mà ta xây đắp cuộc sống hôn nhân lên đó. Nó không chỉ khiến em tổn thương vì bị lừa dối, mà còn khiến cảm giác an toàn trong con người em sụp đổ.
Nhiều người nghĩ rằng "tha thứ rồi thì thôi" nhưng thực tế, tha thứ là một tiến trình, không phải là một quyết định duy nhất. Em có thể tha thứ bằng lý trí, nhưng trái tim vẫn cần thời gian rất dài để lành lại.
Và cái "hũ nút" em mô tả chính là một cơ chế tự vệ khi tâm lý bị tổn thương sâu, nó ngăn em tiếp cận người gây ra nỗi đau, thậm chí là với chính cuộc sống mà em từng tin tưởng. Vì vậy, đừng ép bản thân "phải hết buồn", mà hãy cho phép mình buồn đúng cách.
Thanh Tâm gợi ý em bắt đầu một hành trình chữa lành theo 3 bước nhỏ, nhưng rất cần sự kiên trì:
Bước 1: Lập "không gian phục hồi" cá nhân. Hãy chọn một không gian trong nhà là của riêng em như góc bàn làm việc, góc đọc sách, thậm chí là một cái ghế êm ở ban công. Tự đặt ra quy tắc cho chính mình là không cãi vã, không hồi tưởng tiêu cực, không nói về anh ấy khi em ở trong "vùng an toàn" đó.
Đây là nơi chỉ dành để em nạp lại năng lượng. Mỗi ngày dành ít nhất 15 phút ở đó để viết, vẽ, nghe nhạc, hoặc thiền. Quan trọng là em không đối thoại với quá khứ trong khoảng thời gian này.
Bước 2: Tách cảm xúc ra khỏi con người. Hiện giờ, em đang nhìn chồng như một tổng thể của sự tổn thương. Nhưng nếu vẫn chọn sống chung, chị khuyên em hãy học cách "tách lớp". Có lúc em nói chuyện với anh ấy với tư cách là một người bạn đời từng gắn bó, có lúc em sẽ thấy mình nói chuyện với kẻ từng gây ra nỗi đau cho mình.
Mỗi lần cảm xúc tiêu cực dâng lên, hãy nói với bản thân: "Tôi đang buồn vì tôi nhớ cảm giác được yêu, được tin tưởng. Không phải vì tôi yếu đuối, mà vì tôi từng yêu rất chân thành". Điều này giúp em chuyển hóa cảm xúc thành hành động yêu thương bản thân, thay vì quay sang hành hạ chính mình hoặc chìm trong oán trách.
Bước 3: Thiết lập kế hoạch khẳng định bản thân. Em hãy thử chọn một mục tiêu nhỏ trong 3 tháng tới như học thêm một kỹ năng, tổ chức một hoạt động cộng đồng, thử sức viết lách hoặc chia sẻ câu chuyện của mình giúp đỡ người khác.
Em hãy viết ra 5 điều em từng tự hào về bản thân và mỗi tuần chọn một điều để "kích hoạt" lại. Đặc biệt là tránh so sánh với chính bản thân mình của "thời chưa bị tổn thương". Em không cần "quay lại", em đang trở thành một phiên bản mới có chiều sâu và bản lĩnh hơn.
Nếu giấc ngủ và thể trạng không cải thiện trong 1-2 tháng tới, em hãy chủ động gặp bác sĩ tâm thần hoặc chuyên gia trị liệu để can thiệp. Em không đơn độc! Thanh Tâm luôn sẵn sàng giúp em đi từng bước một. Em xứng đáng có một cuộc đời đầy yêu thương, dù người đi bên em mai này có là ai.