d39f2e6c134df8fa712cb140e98dbf1a-17455574714201556403803-0-0-460-736-crop-17455574760391669021105-1745642700197-1745642700357262561355.jpg

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày đăng ký kết hôn với chồng, một người đàn ông đã từng có một đời vợ. Chúng tôi không tổ chức đám cưới linh đình, chỉ đơn giản làm thủ tục xong rồi dọn về chung sống. Bố mẹ thương tôi chịu thiệt thòi, chưa từng 1 lần được mặc áo cưới, còn tôi thương bố mẹ nuôi con gái hơn 20 năm trời để rồi gả nó về nhà người cũng không có nổi 1 tiếng thơm.

Nhưng tôi và chồng thì yêu thương nhau nên vẫn bỏ qua tất cả. Tôi nghĩ cuộc sống hôn nhân của mình sẽ bình lặng trôi đi nhưng đúng là đôi khi cuộc đời hay có nhưng cú đấm bất ngờ và ngoạn mục, đủ mạnh để con người ta muốn gục xuống và bỏ cuộc.

Sai lầm chí mạng của tôi là luôn tự mang mình ra so sánh với vợ cũ của chồng. Tôi luôn hy vọng mình được nhìn nhận tốt hơn người cũ. Có lẽ vì thể hiện ra quá rõ ràng suy nghĩ đó mà tôi bị lợi dụng từ lúc nào chẳng hề hay biết.

Năm nay nghỉ lễ, ông bảo vợ chồng tôi về quê ăn giỗ tiện thể ra mắt họ hàng con dâu mới luôn. Nghe đến đoạn này thì nói thật là tôi cũng thấy vui vui trong lòng.

Bố chồng tôi là trưởng họ, một người có tiếng nói trong dòng tộc. Trước khi chúng tôi về, ông đã tự tin tuyên bố trước mặt cả họ: "Năm nay bàn giỗ chạc, tôi lo hết. Các anh em cứ vui vẻ, không phải đóng góp gì!" Cả họ ai nấy đều trầm trồ khen ngợi sự hào phóng của ông.

Hôm đó, tôi còn nghe mấy bác sang nhà chơi bàn tán: "Con dâu mới của bác cả chắc phải khá giả lắm, năm nay cụ mới hào phóng thế" . Tôi chỉ cười trừ, không ngờ rằng đó chính là dấu hiệu báo trước cho cơn bão sắp ập đến.

9b164a8fc0a573c9370953440ddec5f6-1745557389747707218048-1745642700996-17456427010711978283436.jpg

Ngay đêm đầu tiên về quê, khi mọi người đã ra về, bố chồng gọi riêng vợ chồng tôi vào phòng trong. Ông đóng chặt cửa lại, giọng điệu hoàn toàn khác với vẻ hào phóng ban nãy: "Hai đứa chuẩn bị 35 triệu để lo chi phí giỗ chạc. Tiền mâm cỗ cao cấp 15 triệu, tiền quà biếu các cụ trong họ 10 triệu, tiền thuê dựng rạp với các thứ lặt vặt phát sinh 10 triệu".

Tôi choáng váng, giọng run run: "Bọn con làm gì có nhiều tiền thế ạ?" . Ông nhíu mày, giọng đầy áp lực: "Tôi nói vậy để cho mặt mũi chứ tiền đâu mà lo? Cô mới về làm dâu, đóng góp chút đỉnh cũng không được sao? Hay cô muốn cả họ này cười vào mặt nhà chồng cô?"

Chồng tôi đứng im như tượng, mắt nhìn xuống đất. Khi tôi quay sang tìm sự ủng hộ, anh chỉ thì thào: "Em cứ đưa đi, kẻo bố giận. Coi như mình làm vì danh dự gia đình".

Kể ra mà tôi giàu nứt vách, tiền tiêu không hết thì chẳng nói làm gì, nhiều hơn tôi cũng sẵn sàng đưa nhưng tôi chỉ là 1 đứa làm công ăn lương bình thường, đấy là chưa nói giờ cơ quan nhiều biến động, chẳng biết thu nhập có còn được như trước không . 35 triệu là bằng gần cả năm tiết kiệm của tôi. Nhưng điều khiến tôi đau lòng hơn cả là cách bố chồng đã dàn dựng kịch bản này từ trước. Ông cố tình tuyên bố trước mặt họ hàng để lấy tiếng hào phóng, rồi dồn áp lực lên tôi.

Tôi chẳng nhận được gì trong chuyện này ngoài vài câu giới thiệu qua loa mà người ta quên bẵng ngay lập tức. Người nhận được tiếng thơm là bố chồng tôi nhưng người phải bỏ tiền ra trong uất ức là tôi!

Sáng hôm sau, khi thấy tôi trả tiền, bố chồng lại khoác lác trước mặt mọi người rằng với ông mấy cái mâm cỗ chẳng đáng là bao. Những ánh mắt ngưỡng mộ dành cho ông khiến trong tôi có rất nhiều cảm xúc. Còn chồng tôi thì vui vẻ tiếp khách, như thể không có chuyện gì xảy ra.

Tôi mang chuyện này kể với chị gái mình và bị chị mắng cho 1 trận lên bờ xuống ruộng. Mắng xong chị lại ngồi khóc nức nở vì thương em. Nghe chị giải thích 1 hồi thì tôi hiểu rằng vấn đề nằm ở đâu và tôi đã dại dột đến như thế nào.

Có lẽ thấy tôi dễ bòn, nên sau đó bố chồng cũng có vài lần vin vào cái cớ ra mắt con dâu để gạ tôi xuất tiền thêm nữa. Thế nhưng lần này tôi tỉnh táo hơn rồi. Và cũng vì tỉnh táo hơn mà tôi cũng bị bố chồng ghét ra mặt.

Giờ đây, mỗi khi được mời về quê dự giỗ, tôi luôn chủ động hỏi trước về các khoản đóng góp. Tôi cũng học cách nói "không" với những yêu cầu vô lý. Nếu ông thích oai oách, sĩ diện thì dùng tiền của mình mà thể hiện chứ sao lại mượn hoa cúng Phật như vậy!

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022