Hồi mới cưới, tôi sống ở quê chồng 2 tháng rồi chuyển về quê mình lại. Chồng tôi chấp nhận việc ở rể để thuận tiện cho việc phát triển sự nghiệp và tương lai của con. Dù không ở chung nhưng tôi vẫn hay gọi điện hỏi han bố mẹ chồng. Ông bà đau bệnh, tôi gửi tiền về cho anh trai chồng, nhờ anh ấy chăm sóc giúp.
Lấy nhau 3 năm, đây là năm đầu tiên tôi về quê chồng ăn Tết. 2 năm trước, tôi có bầu, rồi sinh con nhỏ. Con trai sinh non, ốm yếu nên tôi không dám cho bé đi xa. Đêm giao thừa, tôi gọi điện video cho bố chồng, để ông được nhìn mặt cháu, nói mấy câu chúc mừng năm mới. Năm ngoái, ông đỏ hoe mắt, bảo nhớ cháu quá, muốn được bế cháu. Nghĩ thương bố mẹ chồng nên năm nay, vợ chồng tôi thống nhất sẽ về quê chồng sớm.
Ngày 24 âm lịch, vừa được nghỉ Tết là vợ chồng tôi về quê chồng luôn. Bố mẹ chồng mừng rỡ, cười suốt ngày. Ông bà giành nhau bế cháu trai, cũng không để tôi phải làm chuyện gì trong nhà. Tôi phụ dọn nhà, bố chồng không cho, còn bảo việc này là của đàn ông trong nhà. Mà tôi thấy mẹ chồng, chị dâu cũng không phải làm gì cả. Bố chồng, anh chồng và chồng tôi sẽ làm hết mọi việc. Phụ nữ chỉ lo chuyện bếp núc, cúng kính thôi.
Ảnh minh họa
Ở quê chồng mấy ngày, tôi tăng được gần 2kg vì sung sướng và được ăn toàn món ngon. Đêm qua, mẹ chồng bỗng đưa cho tôi một phong bì dày, bên trong có xấp tiền. Tôi ngạc nhiên hỏi mẹ là tiền gì? Bà nói đó là tiền bà tiết kiệm được, giờ mừng tuổi tôi và cháu trai. Bà mừng tuổi bù cho 2 năm vừa rồi luôn.
Tôi mỉm cười, hỏi đùa là bao nhiêu? Mẹ chồng nói là 20 triệu khiến tôi ngạc nhiên. Mừng tuổi đến 20 triệu, mẹ chồng phải để dành bao lâu mới có đủ số tiền này?
Mẹ cầm tay tôi, nói một câu mà tôi nghẹn ngào: "Năm sau con lại đưa cháu về chơi nhé. Một năm trời, bố mẹ chỉ mong nhanh đến Tết để cả nhà được sum vầy. Bố mẹ già rồi, chỉ mơ ước cả nhà được đoàn viên bên nhau vài ngày đầu năm thôi. Năm sau, mẹ sẽ mừng tuổi con nhiều hơn nữa".
Tôi gật đầu, đồng thời dúi phong bì vào tay mẹ. Tôi nói mình không nhận tiền đâu, tôi nhận tấm lòng thương yêu của mẹ là đủ rồi. Có được tình yêu thương của gia đình chồng, tôi đã thấy đủ mãn nguyện và hạnh phúc rồi.