Vợ chồng tôi đều làm công ăn lương, sau khi trừ chi tiêu ăn uống dư chút ít thì mua vàng. Có tháng mua được chỉ vàng có tháng mua được vài chỉ, tích tiểu thành đại và giờ tôi có tổng số vàng lên đến 30 cây, tức là hơn 1kg vàng.

Người đang sở hữu nhiều vàng như tôi đáng lẽ phải vui sướng mỗi khi giá vàng tăng từng ngày nhưng thực tế lại không như thế, mà tôi thật sự run sợ.

Hơn 10 năm nay, thấy vàng để một chỗ không tạo ra giá trị, anh em bạn bè cần hỏi vay nhiều, cuối cùng tôi giấu chồng, cho mọi người vay vàng. Trong số đó có chị Hiền là người bạn thân thiết nhất và cũng là người tôi cho vay nhiều nhất: 20 cây.

Ngày đó, gia đình chị Hiền khó khăn nên cầu xin tôi cho vay vàng để cứu giúp chồng chị ấy. Tôi là người dễ mủi lòng, thấy người ta gặp khó khăn không thể đứng ngoài cuộc được.

Lúc cho chị Hiền vay 20 cây, giá vàng chỉ hơn 3 triệu. Chị nói chỉ vay vài tháng rồi trả nhưng đến hẹn chị không chịu trả và xin được trả lãi mỗi tháng. Thấy hoàn cảnh gia đình chị khó khăn, tôi ép chị cũng chẳng có tiền, thế nên đồng ý gia hạn thời gian trả nợ.

617-17272507176001516072556.jpg

Ảnh minh họa

Nhiều năm qua, tôi liên tục đòi nợ nhưng lần nào chị Hiền cũng nói tiền lương của 2 vợ chồng mỗi tháng được 8 triệu, phải lo đóng học, chi tiêu nên xin khất. Gần một năm nay, chị Hiền nói kinh tế không có nên không trả lãi. Tôi bức xúc đòi gốc, chị nói khi nào có rồi trả, không sợ ăn quỵt đâu mà lo.

Gần đây, giá vàng tăng liên tiếp, tôi sợ không đòi sớm, giá vàng lên nữa chị Hiền trả không nổi. Sáng nay, tôi qua nhà chị Hiền đòi, chị bảo sẽ lo xoay tiền trả tôi với điều kiện giá vàng 3,2 triệu/chỉ, còn nếu tôi tính giá vàng hiện tại là hơn 8 triệu/chỉ thì chưa biết khi nào trả được.

Tôi tức giận nói:

"Nếu như ngày đó không có số vàng của em thì chồng chị sao thoát được nạn. Bây giờ gia đình chị yên ổn thì quên mất ân nhân. Vì thương chị, em mới giúp đỡ, chị không cảm ơn lại còn nói giọng vong ơn. Biết chị lật lọng thế này, em không cho vay vàng nữa, số vàng vẫn để trong nhà, em có thể ung dung kê cao gối ngủ ngon. Đâu có ngày lo lắng đến mất ăn mất ngủ thế này".

Tôi đã khóc trước mặt con nợ và mong chị ta trả đúng 20 cây vàng cho tôi, nếu chồng tôi mà biết sẽ tan nát nhà. Nhưng chị ta mắng tôi là mở mắt ra đã đến đòi nợ và luôn miệng đuổi ra khỏi nhà. Tôi bất lực, không biết phải làm sao nữa?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022