Vợ chồng tôi có mỗi một đứa con trai năm nay học lớp 10. Tôi sinh con từ sớm nên bây giờ vẫn trẻ trung, mới chỉ vừa bước sang tuổi 35. Chồng hơn tôi 2 tuổi, năm nay anh 37 tuổi, còn phong độ.

Sau khi đẻ con xong, tôi gặp vấn đề về đường sinh sản nên không thể mang thai thêm lần nào nữa. Cũng rất may mắn cậu con trai này đã giải tỏa áp lực đẻ con nối dõi cho chồng. Hai chúng tôi cố gắng hết sức để lúc nào cũng có thể mang lại điều tuyệt vời nhất cho con trai.

Cũng bởi chẳng thể mang thai nên khả năng "giường chiếu" của tôi có giảm đi một chút. Chồng không còn hứng thú trong mỗi lúc "lâm trận". Tôi cũng tự ti lắm, mà chỉ biết động viên anh và đem đến cho anh những giá trị khác về tinh thần. Nói chung, cuộc sống hôn nhân của cả hai vẫn ổn, chỉ là tôi thi thoảng áy náy bởi chẳng thể "chiều chồng" tới bến.

Tất nhiên, điều này sẽ đặt ra trong lòng tôi hoài nghi về chuyện chồng có tư tình bên ngoài. Tôi vẫn ngấm ngầm theo dõi mọi mối quan hệ của chồng từ công việc cho tới bạn bè. Chưa thấy điều gì đáng nghi cả, cho tới vài ngày gần đây...

ngoai-tinh-1.jpg

Tuần trước, tôi đi du lịch với vài cô bạn ở trong miền Nam, trước khi lên máy bay đã dặn kỹ hai bố con ở nhà chăm sóc nhau. Nhưng trái khoáy thế nào, chồng tôi bị lên cơn đau bụng dữ dội, nhập viện rồi mới phát hiện ra bị sỏi thận. Cũng phải thôi, anh lười vận động, lại còn ít uống nước nên tôi chẳng quá bất ngờ.

Mặc dù vậy, tôi vẫn phải bỏ dở giữa chừng chuyến du lịch để quay về nhà xem chồng ra sao. Trên đường đi ra sân bay, tôi nhận được thông báo chồng đã mổ nội soi rồi và hiện tại qua cơn nguy kịch, không còn vấn đề gì đáng lo về sức khoẻ. Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhắc nhở con trai túc trực bên cạnh chăm sóc bố.

Tôi liên tục gọi điện hỏi con trai xem tình hình chồng như thế nào, thằng bé bảo vẫn ổn, có một cô đồng nghiệp vào thăm nom. Anh chị em của chồng tôi thì không có ở trên thành phố nên cũng chẳng tiện đến bệnh viện, hơn nữa chuyện này cũng xảy ra đột ngột, chồng tôi chưa kịp thông báo đến ai.

Chắc có lẽ chồng tôi bị đau bụng khi đang ở cơ quan, và đồng nghiệp đã giúp đưa anh ấy vào viện. Con trai tôi còn nói, bố đi vệ sinh nhưng con trai đòi dìu đi mà chẳng được, đành nhờ người đồng nghiệp kia. Sau khi nghe nó nói xong, trong lòng tôi dấy lên một sự hoài nghi rất lạ.

ngoai-tinh-2.jpg

Về đến Hà Nội, tôi lập tức chạy vào bệnh viện. Lúc này tôi thấy con trai tôi đang ngủ gật ở bên một giường kế bên, còn cô đồng nghiệp của chồng đang ngồi bên cạnh. Tôi đứng ở cửa để quan sát, không ngờ người phụ nữ kia lấy khăn lau mặt cho chồng tôi và thơm nhẹ lên trán anh ấy.

Tôi lặng cả người, tim muốn bay ra khỏi lồng ngực. Có con trai đang ngồi ngay gần đó mà cô ta còn làm chuyện như vậy. Trông chồng tôi thì chẳng hề có biểu hiện xua đuổi, anh ấy vẫn nhắm mắt ngon giấc.

Tôi biết giờ không phải lúc để làm nghiêm trọng hóa mọi chuyện, dẫu sao chồng tôi vẫn đang yếu cần được nghỉ ngơi. Nhưng tôi lùi lại, giả vờ đang đi tìm phòng "đánh động" cho người phụ nữ là đồng nghiệp của chồng.

Quả đúng như dự đoán, cô ta diễn nét "giả trân", chào tôi rối rít. Tôi "đuổi khéo": "Cảm ơn em đã đưa anh ấy vào viện. Chị thì đang ở xa nghe tin phải về luôn. Thôi có gì em cứ về nhà làm việc nghỉ ngơi tiếp đi, có chị ở đây rồi. Khi nào anh ấy khỏe thì chị mời em sang nhà dùng bữa hậu tạ sau nhé!"

Cô đồng nghiệp vâng dạ rồi lập tức về ngay. Nhìn thấy chồng trên giường bệnh, tâm trạng của tôi cực kỳ rối loạn. Thương anh một phần, nhưng tôi chẳng thể gạt đi hình ảnh ban nãy cô đồng nghiệp thơm lên trán.

Rõ ràng mặt tôi quá tinh tường, không thể nào nhìn lầm được. Có lẽ, chồng tôi cần nghỉ ngơi thêm, và khi nào khỏe lại, tôi sẽ phải thẳng thắn về chuyện này để triệt tiêu mầm mống của sự ngoại tình. Hi vọng anh sẽ luôn nhớ tôi và con trai mới là gia đình thực sự của anh!

anhdaidien.jpg?width=150Yêu
Trả thù đỉnh cao: Mang toàn bộ gia tài của chồng đi đấu giá sau khi anh ta ngoại tình

Theo Nhịp Sống Việt

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022