Tôi lấy chồng lần thứ hai sau gần 3 năm ly hôn, tôi cứ tưởng rằng sau đổ vỡ, mình sẽ biết chọn đúng người, biết tìm một bờ vai để nương tựa, nhưng không ngờ... Người đàn ông thứ hai xuất hiện với vẻ ngoài hiền lành, ăn nói nhẹ nhàng, tỏ ra yêu thương và sẵn sàng bù đắp cho tôi. Tôi tin vào cái hình ảnh đó mà bỏ qua những dấu hiệu nhỏ như anh hay chậm trễ công việc, hay kể lể về những khó khăn như một cái cớ để trì hoãn mọi thứ.

Rồi khi về sống chung, tôi mới thấy anh lười biếng đến mức khó tin, công việc bấp bênh, tiền bạc chẳng góp được bao nhiêu, việc nhà thì tránh né. Anh có nhiều tật xấu, hay uống rượu với bạn, thích nằm dài xem tivi hơn là phụ giúp, và đặc biệt là không bao giờ chịu nhận lỗi. Tôi mệt mỏi, nhưng tự nhủ thôi thì ráng thêm lần nữa, không ai hoàn hảo.

Cho tới tháng trước, khi tôi tới tham dự một buổi họp lớp, không ngờ chồng cũ cũng có mặt. Anh vẫn vậy nhưng ánh mắt và nụ cười của anh lại khiến tôi chột dạ. Ngồi nghe anh kể về công việc, tôi nhận ra anh đã tiến xa hơn xưa rất nhiều, tự tin, chín chắn. Giữa đám đông, anh lặng lẽ rót nước cho tôi, kéo ghế để tôi ngồi thoải mái hơn, những cử chỉ nhỏ mà người chồng hiện tại chưa từng làm.

base64-1755092935880288575994-1755097433184-17550974334651049605142.png

Ảnh minh họa

Tôi nhớ lại những ngày còn chung sống, chúng tôi cãi nhau vì những chuyện vặt vãnh và tôi là người quyết liệt ly hôn. Lúc đó, tôi nghĩ anh khô khan, không biết lãng mạn, thực ra anh chăm chỉ, biết lo cho gia đình, không bao giờ để tôi phải gánh hết song tuổi trẻ, tôi không hài lòng với anh, cảm thấy anh thua kém chồng người khác. Đến giờ nghĩ lại mới thấy mình thật nông cạn.

Từ sau hôm đó, không hiểu sao trong lòng tôi lúc nào cũng có một cán cân so sánh giữa chồng cũ và chồng hiện tại. Tôi cứ tưởng mình đã thoát được một "kiếp nạn" khi ly hôn lần đầu, giờ sống với người chồng thứ 2, tôi mới biết mình lầm to rồi, đây mới thật sự là "kiếp nạn", nhưng đáng đời tôi, ai bảo tôi không biết hài lòng, không biết thỏa mãn với những gì mình đang có.

Đêm nay, nhìn chồng say khướt, nằm vắt người trên chiếc ghế sô pha, mùi rượu nồng nặc mà tôi thấy ngán ngẩm.

Tại sao tôi lại đánh mất một người đàn ông tử tế để giờ tiếc nuối thế này? Tôi phải làm sao đây? Chẳng lẽ lại ly hôn lần 2?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022