Càng gần Tết tôi lại càng thấy sợ. Áp lực về kinh tế đè nặng lên vai khiến tôi hãi lắm. Và giờ đây, sau cái công bố quyết định thưởng Tết, tôi mới đang phải nếm trải sự khổ sở cùng cực chỉ vì được ít tiền.
Mấy năm trước đây tôi làm ăn được, cái Tết năm nào hai vợ chồng cũng tươi hơn hớn. Nhưng cuộc sống đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió như vậy. Cơ quan cũ gặp rắc rối, tôi chuyển việc và bắt đầu một lĩnh vực mới. Cũng từ đây, khoản thu nhập của tôi bị giảm đi đáng kể.
Tôi cũng lo và áy náy với vợ con lắm nhưng tình huống này cũng đâu phải do tôi mong muốn thế. Tôi cũng cố gắng làm ngày, làm đêm để bù tiền vào nhưng so với sức tiêu của một gia đình 2 đứa con nhỏ, sống xa nhà thì mọi thứ còn chưa thấm vào đâu.
Cái áp lực về kinh tế đè nặng lên vai khiến tôi hãi lắm. Và giờ đây, sau cái công bố quyết định thưởng Tết, tôi mới đang phải nếm trải sự khổ sở cùng cực chỉ vì được ít tiền. (Ảnh minh họa)
Tết năm nay, công ty mà tôi đang làm cũng gặp khó khăn. Tôi chỉ được thưởng 3 triệu vì là nhân viên mới, đóng góp cũng chưa nhiều. Quả thật số tiền đó quá ít ỏi so với hàng trăm việc cần phải chi tiêu. Vợ tôi thì được nhiều hơn… Đó cũng là lí do cô ấy khó chịu, cáu gắt với tôi.
Năm nay vợ tôi được khá nhiều vì thế cô ấy lên mặt. Khi tôi cầm 3 triệu tiền thưởng về đưa vợ, cô ấy nhìn số tiền tôi để trên bàn, không thèm cầm, cười khẩy rồi bảo: “Thôi, anh cứ giữ lấy, 3 triệu bạc của anh thì giải quyết được gì, chả bõ”.
Tôi thấy rõ sự khinh thường của vợ dành cho mình. Tôi vừa tủi vừa giận. Từ hôm đó, vợ tôi tối ngày khó chịu, cáu kỉnh. Tôi buồn lắm. Vợ chồng sống với nhau tại sao chỉ vì một vài giai đoạn chưa như ý muốn mà bộc lộ thái độ như vậy?
Bữa cơm nào cô ấy cũng ngồi kể chồng đứa nọ, đứa kia tiền tết cả trăm triệu, vợ con “tiêu nhòe đi không hết”. Những lời cô ấy nói làm tôi nghẹn hết cả cổ, không nuốt nổi miếng cơm.
Những lời cô ấy nói làm tôi nghẹn hết cả cổ, không nuốt nổi miếng cơm. (Ảnh minh họa)
Tôi đã cố nhịn nhưng mọi việc càng trở nên căng thẳng hơn khi tôi hôm qua vợ tôi bảo: “Năm nay tiền thưởng tết của anh chẳng đáng là bao, em quyết định cắt phần quà cáp biếu xén ông bà nội đi. Bao nhiêu khoản phải tiêu mà anh không làm ra.
Nếu ông bà nội có trách thì anh tự liệu mà nói với ông bà. Tiền em làm được cũng chỉ lo đến thế thôi, không sức đâu mà cáng đáng”.
Nghe những lời vợ nói xong tôi phát rồ lên. Tôi không ngờ vợ chồng sống với nhau mà vì vài đồng bạc cô ấy lại làm cái trò đó. Cái nghĩa vợ chồng, cái phận làm dâu con dường như vợ tôi quy ra tiền hết. Tôi điên tiết quá, tát vợ một cái và nói cô ấy sống quá thực dụng quá đáng…
Vợ tôi không những không nhận ra cái sai mà còn nạt nộ lại: “Loại đàn ông bất tài không lo được cái tết ấm lo cho vợ con lại còn vũ phu. Tôi sẽ bế con về ngoại, mặc kệ anh với 3 triệu thưởng tết”.
Hiện tại vợ tôi đã về bên ngoại. Tôi chán cũng không thèm giữ lại. Tôi tự hỏi có phải mình đã sai không hay là vợ tôi thực sự quá đáng? Cái Tết này với nhà tôi sao mà chán đến vậy? Tôi phải làm gì đây?
Theo Khampha