Tôi thấy mình thật ngu ngốc khi nghe lời chồng, bỏ việc để ở nhà nội trợ, chăm sóc gia đình. Chồng tôi là một người đàn ông thành đạt, kiếm được nhiều tiền, hằng tháng anh đưa cho tôi 20 triệu để chi tiêu sinh hoạt, nhưng tính cách của anh rất khó tính. Cuộc sống của tôi trong những ngày tháng sống cùng chồng không hề dễ dàng khiến tôi dần mất đi niềm vui và sự tự tin.

54-1744614755783273670258.jpg

Nhiều hôm tôi dành cả buổi chiều để nấu một bữa cơm thịnh soạn với hy vọng làm chồng vui lòng. Nhưng khi anh về nhà, chỉ nhìn qua mâm cơm, anh đã lạnh lùng nói: “Ở nhà có mỗi việc nội trợ mà không nấu gì ngon lên, loanh quanh vài món bình dân thế này? Cô không biết làm mấy món như bít tết, tôm hùm nướng phô mai à?”. 

Tôi có phải chỉ nấu ăn đâu, tôi còn lau dọn nhà cửa, lo cho 2 con, giặt giũ quần áo, làm việt quần quật cả ngày, còn chẳng để ý được mặt mũi nhan sắc của mình, nói gì tới việc nghiên cứu thêm món ăn. Với lại tôi phải cân đối chi tiêu, 20 triệu của anh còn phải đóng tiền học phí cho các con, tiền biếu nội ngoại mỗi bên 2 triệu, tiền điện nước... còn dư bao nhiêu mới là tiền ăn.

55-174461475579590211165.jpg

Một ngày, khi lướt mạng xã hội, tôi tình cờ nhìn thấy một bức ảnh chồng tôi chụp cùng một người phụ nữ khác. Họ trông rất thân thiết, và những bình luận dưới ảnh khiến tôi nhận ra rằng, anh đã có nhân tình. Tôi cảm thấy như trái tim mình vỡ vụn, nhưng cũng nhận ra rằng, không phải chồng tôi khó tính, mà anh chỉ khó tính với người anh không còn yêu nữa. Giờ anh có người mới nên anh ghét bỏ tôi. Tôi không thể tiếp tục sống trong sự dối trá này.

58-1744614755844903483940.jpg

Tôi quyết định bỏ đi, để lại tất cả phía sau. Tôi gọi điện cho bố mẹ chồng, nhắn nhủ chăm sóc các con giúp tôi, khi nào điều kiện tốt hơn, tôi sẽ về đón các cháu. Sau đó tôi rời nhà, không mang theo gì ngoài một ít tiền tiết kiệm và quyết tâm tìm lại chính mình. Tôi thuê một căn phòng nhỏ và bắt đầu bán bánh ở một ngõ nhỏ. Cửa hàng của tôi dần trở nên đông khách, và tôi cảm thấy mình đang sống một cuộc đời mới, tự do và hạnh phúc hơn.

56-1744614755799421480075.jpg

Một ngày, chồng tôi tìm đến cửa hàng của tôi. Anh nhìn tôi với ánh mắt ngỡ ngàng, có lẽ không ngờ rằng tôi có thể tự lập và vui vẻ đến thế. Anh cố gắng nói lời xin lỗi và mong tôi quay về, nhưng tôi chỉ mỉm cười và nói: “Em đã tìm thấy hạnh phúc của mình ở đây. Anh hãy để em được sống cuộc đời mà em mong muốn”.

57-17446147558281800398645.jpg

Chồng tôi bỗng thay đổi, ngày nào anh cũng đến, ngồi ở quán cà phê xa xa để nhìn tôi làm việc. Dường như anh đang thi gan với tôi, để xem tôi có thể kiên trì đến bao giờ. Thậm chí có lần anh đưa các con tới, khiến tôi nhìn thấy các con mà ứa nước mắt nhưng không dám ra gặp. Vì tôi không biết phải nói gì với các con, tôi chưa đủ điều kiện để đón chúng đi cùng. Sống với bố, chúng sẽ có cuộc sống đầy đủ vật chất hơn. Tôi không biết có nên quay về, tiếp tục làm người nội trợ câm lặng không?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022