Trước đây, khi nghe những chuyện khó chịu, khóc không được mà cười cũng không xong của mọi người khi sống ở chung cư, quả thực tôi đã nghĩ "là do không kiểm tra kỹ trước khi thuê thôi" chứ trách ai được.

Mãi cho tới mấy tháng trở lại đây, khi bản thân liên tục gặp phải những chuyện bực mình không thể nhắm mắt cho qua như vậy, tôi mới nhận ra đã xác định ở chung cư, kiểu gì cũng có lúc... bực mình!

Tiếng chuông cửa "ma quái" và những trò đùa không vui

Bạn có bao giờ đang lim dim chuẩn bị vào giấc ngủ trưa, thì bỗng nhiên... "ding dong"? Tôi thì có.

Tôi giật mình tỉnh giấc, vội vàng chạy ra mở cửa nhưng chẳng có ai cả. Ban đầu, tôi còn tưởng mình ngủ mơ nhưng chuyện này cứ lặp đi lặp lại vào những buổi trưa cuối tuần, khiến tôi không thể không nghi hoặc.

edit-6a7c6fb32a464ee699da16628ea5dedetplv-tt-origin-webgif-1745914603434740294968-1745921966901-17459219674221392481173-1745946731906-17459467320111276338882.jpeg

Ảnh minh họa

Sau vài lần để ý, tôi phát hiện ra "thủ phạm" là một đám trẻ con không biết ở tầng nào, hay tòa nào. Và hóa ra, không phải một mình nhà tôi bị chúng bấm chuông cửa trêu chọc, một vài hộ khác cũng vậy. Cứ đến trưa là là lũ trẻ lại rủ nhau đi "bấm chuông dạo", rồi nấp sau tường hoặc chạy biến đi trước khi chủ nhà kịp mở cửa.

Những tưởng đây chỉ là trò đùa trẻ con vô hại, nhưng nó thực sự gây ra không ít phiền toái. Những cú bấm chuông bất ngờ khiến tôi và gia đình không ít lần giật mình, làm đứt mạch những giấc ngủ ngắn, thậm chí có lần còn khiến con nhỏ nhà tôi đang ngủ say phải bật khóc. Đã có vài lần tôi cố gắng "mai phục" để bắt quả tang nhưng không kịp.

"Homestay bất ổn" và những đêm nhạc bất đắc dĩ

Một vấn đề khác khiến cuộc sống ở chung cư của tôi trở nên "náo nhiệt" hơn bao giờ hết, đó là tình trạng một số hộ dân không ở mà cho thuê căn hộ của mình theo hình thức homestay ngắn ngày. Thoạt nghe có vẻ không có gì đáng nói, nhưng thực tế lại là một câu chuyện đầy những tiếng thở dài.

Khách thuê homestay thường là những nhóm bạn trẻ, và họ có xu hướng vui chơi thâu đêm suốt sáng. Đương nhiên rồi, có ai bỏ tiền ra thuê homestay chỉ để ngủ bao giờ? Những buổi tối cuối tuần, thay vì sự yên tĩnh cần có, tôi lại phải thưởng thức những tiếng nhạc inh ỏi chát chúa ở tầng trên dội xuống, cộng thêm tiếng cười nói ồn ào, tiếng kéo bàn ghế, thậm chí cả tiếng chân thình thịch chạy nhảy cũng trở thành "nhạc nền" quen thuộc cho giấc ngủ của gia đình tôi.

426ed58ec37948acb6338679861c59c8tplv-tt-origin-webgif-1745914773056802161355-1745921969879-17459219700291809118851-1745946732529-17459467326681391037192.jpeg

Ảnh minh họa

Không chỉ dừng lại ở đó, ý thức giữ gìn vệ sinh chung của một số khách thuê homestay cũng là một vấn đề nan giải. Hành lang chung đôi khi xuất hiện những túi rác vứt bừa bãi, mùi thức ăn nồng nặc bay khắp nơi, thậm chí có lần tôi còn phát hiện cả tàn thuốc lá ngay trước cửa nhà mình.

Bản chất cuộc sống ở chung cư là vậy, điều cần làm là thích nghi

Sau 2 tháng kiên nhẫn chịu đựng, liên tục báo cáo với Ban quản lý nhưng tình hình vẫn không được khắc phục triệt để, tôi cuối cùng cũng phải tự tìm ra phương án giải quyết.

Đối với lũ trẻ bấm chuông: Thay vì tức giận, tôi cố gắng tiếp cận một cách nhẹ nhàng và hài hước. Vài lần tôi thử mở cửa với một nụ cười và nói: "Các con có cần gì không?" , hoặc giả vờ bắt quả tang chúng và nói đùa: "À, hóa ra là mấy siêu nhân này hay bấm chuông cửa nhà bác".

edit-ce4370b99052b5b3ee4fda43037781bd-17222469284311617341027-17459148378381081333280-1745921971424-174592197149369544982-1745946733172-17459467332661284941609.jpeg

Cách này đôi khi khiến lũ trẻ cảm thấy ngại ngùng và bớt nghịch ngợm hơn. Ngoài ra, việc trao đổi thẳng thắn với phụ huynh (nếu có thể xác định được) cũng là một giải pháp cần thiết, dù không phải lúc nào cũng hiệu quả.

Đối với "homestay bất ổn": Tôi nhận ra rằng việc nói chuyện trực tiếp với khách thuê thường không mang lại kết quả. Thay vào đó, tôi tập trung vào việc liên hệ với chủ nhà và ban quản lý một cách kiên trì và có bằng chứng (ghi âm, chụp ảnh). Việc ghi lại những lần gây ồn ào hoặc mất vệ sinh sẽ là bằng chứng quan trọng để ban quản lý có cơ sở xử lý. Nếu tình trạng không được cải thiện, tôi sẽ tìm hiểu về các quy định của tòa nhà và pháp luật liên quan đến việc cho thuê căn hộ, để có những biện pháp mạnh mẽ hơn.

"Phòng thủ" từ bên trong: Bên cạnh việc nhẹ nhàng góp ý với "các tác nhân gây phiền toái", tôi cũng chú trọng đến việc tạo không gian sống yên tĩnh cho gia đình mình. Việc lắp đặt cửa cách âm, sử dụng nút bịt tai khi ngủ, hoặc đơn giản là tạo ra những hoạt động giải trí tại nhà cũng giúp giảm bớt sự khó chịu từ bên ngoài.

Sống ở chung cư, dù có nhiều tiện ích, nhưng cũng đi kèm với những vấn đề không nhỏ. Điều quan trọng là chúng ta cần học cách thích nghi, tìm ra những giải pháp khắc phục một cách hiệu quả, chứ nếu làm căng quá lên đến mức cãi vã om sòm, thì suy cho cùng, tôi nghĩ như vậy cũng chẳng hay.

cover-17454644826171739098282-17459470382551667975247.png
Muôn chuyện ở chung cư KHÁM PHÁ

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022