Mới đây, chương trình "Lời tự sự" lên sóng với khách mời là nữ diễn viên Lương Thanh. Trong chương trình, Lương Thanh đã có nhiều chia sẻ về những vai diễn gây dấu ấn trên truyền hình, đồng thời là những áp lực cô phải đối mặt trong khoảng thời gian vừa qua.

Bình thường tôi chỉ đóng vai ủy mị, khóc lóc, bị bắt nạt thôi

Trước đây tôi chưa từng nghĩ mình sẽ làm diễn viên vì nhà tôi không có ai theo nghệ thuật cả, tôi cũng không biết gì về diễn xuất. Lúc thi đại học tôi có đăng ký thi 2 trường, một trường là về thiết kế mỹ thuật, một trường là thi diễn viên. 

2 ngành đấy lại thi cùng ngày với nhau, tôi cũng không hiểu sao mình lại quyết định thi diễn viên và cơ duyên may mắn đã đỗ vào trường. Nếu không làm diễn viên thì có thể tôi sẽ làm nhà thiết kế thời trang vì tôi rất đam mê thời trang, nhưng tôi không biết mình có giỏi hay không.

Lúc tôi biết mình đỗ vào trường Sân khấu Điện ảnh và là thủ khoa, ban đầu tôi vui đến mức điện cho bố mẹ họ hàng để chúc mừng.

Nhưng một thời gian sau tôi lại thấy áp lực vì nếu là thủ khoa, tôi phải có kiến thức và trau dồi diễn xuất rất nhiều. Tôi phải nỗ lực hơn để xứng đáng với danh xưng thủ khoa đấy.

c5348ef231b2d8ec81a3-1593426125213690012806.jpg

Lương Thanh thủ vai con gái Hồng Diễm trong Cả một đời ân oán.

Khi tôi nhận kịch bản phim nào đó, tôi luôn có cảm giác hồi hộp và lo lắng cho vai diễn của mình. Tôi nghĩ là nhờ sự hồi hộp đó mà thúc đẩy mình trau dồi diễn xuất hơn.

Tôi phải đi casting khá nhiều, đến bộ phim đầu tiên là Cả một đời ân oán, tôi phải lên casting và gặp đạo diễn khoảng chục lần thì mới được vào vai đấy. Một phần là chú đạo diễn muốn biết được năng lực thực sự của tôi thế nào và bộc lộ được hết khả năng đấy.

Hơn nữa tôi là một diễn viên trẻ, nếu để đạo diễn có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề chọn thì mình phải vượt qua rất nhiều áp lực. 

Vai diễn đầu tiên của tôi là vai Nguyên An (Thủy) trong Cả một đời ân oán. Dù không phải vai diễn quá dài nhưng cũng là bước tiến của tôi với phim truyền hình. 

luong-thanh-trong-phim-1-15531586130401989348467-15934261753452046183884.jpg

Lương Thanh trong Những cô gái trong thành phố.

Tôi vẫn còn nhớ quá trình lần đầu đi làm phim, tôi đã học trước kịch bản ở nhà nhưng ra đến hiện trường thì quên hết sạch luôn vì tôi run, hồi hộp khi diễn với các anh chị lâu năm trong nghề. Rồi phải nhớ thoại để nhập tâm vào nhân vật nữa. Dần dần tôi cũng được các anh chị, đạo diễn động viên nên tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Sang Những cô gái trong thành phố, nhân vật của tôi bị ghét vì tính cách nhu nhược, nhưng đó cũng là kỷ niệm rất khó quên của tôi. 

Tôi nghĩ mình chưa thành công đâu vì có rất nhiều bạn trẻ tiềm năng và có thành tích hơn tôi nữa. So với bản thân thì tôi cố gắng, nỗ lực rất nhiều, từ người không biết gì về diễn xuất mà được khán giả công nhận thì tôi đã cố gắng rất nhiều.

photo-1-15718923173221507875005-15934262106411374057398.jpg

Lương Thanh gây ấn tượng với vai phản diện Trà tiểu tam.

Để so sánh với những bạn cùng trang lứa với tôi, tôi thấy ở lớp có rất nhiều bạn diễn tốt nhưng chưa có cơ duyên được lên phim truyền hình, tôi nghĩ là sau này, 1 vài năm nữa, các bạn sẽ được lên phim truyền hình nhiều hơn. Tôi nỗ lực nhưng cũng phải có may mắn nữa. 

Ngoại hình và gương mặt thì sẽ được đạo diễn chọn vào 1 dạng vai nhất định, mình muốn thay đổi thì phải theo dạng nhân vật đấy chứ không phải chỉ nhờ vẻ bề ngoài. 

Vai Trà tiểu tam là vai diễn đánh dấu sự thay đổi của tôi so với vai diễn trước đấy. Bình thường tôi chỉ đóng vai ủy mị, khóc lóc, bị bắt nạt thôi, khi đảm nhận vai Trà tôi rất vui và lo lắng. Tôi có hỏi chứ đạo diễn sao lại liều lĩnh chọn tôi vào vai này, các chú bảo tin tôi sẽ làm được. Từ đây tôi được thử thách với vai Trà tiểu tam. 

Khi đóng phim, những cảnh tâm lý nhiều tôi làm tốt còn những cảnh đời sống bình thường tôi lại làm không được tốt cho lắm, đấy cũng là điều lo lắng của tôi. 

Tổn thương vì bình luận "Nhà quê đầy tham vọng", "Chắc đổi tình lấy vai"...

Trong những diễn viên, người bạn thân nhất của tôi có lẽ là mẹ Diễm (Hồng Diễm), đến bây giờ tôi vẫn rất hay đi chơi, đi ăn cùng mẹ. Tôi rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ không phải diễn viên được học qua trường lớp bài bản, nhưng mẹ lấy chính cảm xúc đời thật đặt vào nhân vật, thần thái và cảm xúc của mẹ rất tốt. 

Trong tương lai, tôi muốn được trải nghiệm nhiều vai diễn, nhiều dạng vai khác nhau hơn. Tôi nghĩ mình phải trau dồi giọng nói và khả năng diễn xuất nữa. 

Trước đây, khi nhận phải những bình luận tiêu cực, tôi khóc rất nhiều, mẹ tôi thấy điều đó, Nhưng khi khóc xong, tôi lại gạt nước mắt vì không muốn mẹ suy nghĩ.

Bình luận khiến tôi thấy tổn thương nhất đó là "Con nhà quê đầy tham vọng", "Con nhãi ranh", "Hết diễn viên rồi hay sao mà chọn nhân vật này", "Chắc phải đổi tình lấy vai"...

anh-chup-man-hinh-2020-06-29-luc-171319-15934260130691062198724.png

Nữ diễn viên nghẹn ngào khi chia sẻ về khoảng thời gian đối mặt với áp lực từ dư luận.

Mẹ tôi là người luôn ở bên tôi những lúc đấy. Lúc tôi buồn mẹ động viên tôi rất nhiều, mẹ nhìn thấy con phải sáng đi về khuya, mẹ rất thương nhưng chỉ biết ủng hộ thôi vì biết tính tôi rất quyết tâm. 

Đôi khi mẹ cũng trêu là "Những người đấy có biết gì về con đâu mà nói con như thế". Lúc đó tôi mới thấy người thân trong gia đình vô cùng quan trọng, trước đó tôi khá vô tư, không biết cách thể hiện tình cảm với mẹ nhưng giờ tôi đã biết thể hiện tình cảm với mẹ hơn. 

Đến bây giờ, tôi thấy mình bản lĩnh hơn trước, tôi cũng cần bản lĩnh hơn nữa để vượt qua những khó khăn về sau. 

Thành quả lớn nhất mỗi khi đi diễn về đó là thấy mẹ được xem tôi trên truyền hình và sự trưởng thành của tôi qua từng vai diễn.

Tôi mong muốn mình sẽ trở thành người diễn viên có thể thể hiện được nhiều dạng vai. Đồng thời, ngoài công việc, tôi cũng muốn dành thời gian cho gia đình của mình. Ước mơ lớn nhất trong đời tôi là phụ giúp được cho mẹ, gia đình, đồng thời được khán giả yêu thương hơn nữa. 

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022