Tôi có 2 đứa con, một đứa con trai lớn học rất giỏi, không bao giờ tôi phải lo lắng bảo ban chuyện học. Mỗi lần đi họp phụ huynh cho con trai, cô giáo giành rất nhiều lời khen ngợi và phụ huynh trong lớp ngưỡng mộ xin bí quyết dạy con. Tôi chẳng có bí quyết gì, chỉ là con thông minh, tự giác học nên mới giỏi giang thế. Hiện tại con lớn đang học đại học, sắp ra trường. 

Còn đứa con gái thứ 2 là nỗi lo lớn nhất của vợ chồng tôi. Con gái tôi học hành rất chăm chỉ nhưng đầu óc không được thông minh lanh lợi như anh. Con học trước quên sau nên thường phải dành rất nhiều thời gian cho việc học thuộc hay làm bài tập.

Năm nay học cuối cấp 3, con thường học đến 12h đêm mới xong bài, một tháng nay con toàn học đến 2h sáng. Nhìn thấy con học hành chăm chỉ tôi rất tin tưởng con sẽ đỗ tốt nghiệp với điểm số cao và đậu đại học, nối tiếp bước chân của anh trai.

Do con học hành nhiều nên sụt mất vài cân, nhìn mặt con phờ phạc, mắt thâm quầng, lúc nào cũng có cảm giác thèm ngủ mà tôi thương.

Tối hôm kia, lúc đó là 10h đêm, tôi mang bữa ăn phụ cho con như thường ngày để có lực học. Nào ngờ con nằm gục trên bàn ngủ từ lúc nào. Thấy con học hành nhiều ngày mệt mỏi, tôi bảo chồng dìu con lên giường ngủ để tránh bị muỗi cắn.

edit-44-1719392886505181270689.jpeg

Ảnh minh họa

Vừa chạm vào người, con hoảng hốt giật mình và nói muốn học tiếp, không thể ngủ được. Con bảo sắp thi rồi mà đầu óc trống rỗng, không biết vào phòng thi có làm nổi bài không nữa. Con lo sợ nếu trượt tốt nghiệp không biết sẽ làm gì trong tương lai.

Những lời con nói làm tôi thật sự hoang mang, thời gian qua, tôi luôn động viên con học tập tốt rồi vào đại học để sau này kiếm việc tốt, lấy chồng như ý. Còn học hành kém cỏi tương lai mù mịt, sẽ làm những công việc nặng nhọc mà lương thấp.

Có lẽ những lời tôi nói tạo áp lực quá lớn cho con khiến con có nguy cơ trầm cảm. Tôi sợ con cứ tiếp tục học sẽ bị loạn chữ, rồi vào phòng thi không thể làm được bài. Thế nên tôi khuyên con đi ngủ, con học thế là đủ rồi. Con thi đỗ hay trượt tốt nghiệp không còn quan trọng nữa, tôi cần con có sức khỏe tốt, không muốn con học nhiều rồi bị thần kinh hay trầm cảm.

Tôi vừa dứt lời, chồng liền gạt đi nói là áp lực tạo ra kim cương, học không bao giờ là thừa. Anh khuyên con ăn hết bát cháo hầm chim câu rồi nghỉ ngơi một lúc và tiếp tục học. Để cổ vũ con học, chồng tôi đã thức đêm cùng con.

Phải chăng sự kỳ vọng của bố mẹ quá lớn làm con bị áp lực nặng nề. Nhưng không có áp lực sao con thành công trong cuộc sống. Với tâm trạng căng thẳng của con, tôi rất lo mấy ngày tới con không làm được bài.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022