Vợ chồng tôi chung sống với nhau được 8 năm. Chúng tôi không giống những cặp vợ chồng khác. Tôi không đưa tiền lương thưởng cho vợ giữ. Thay vào đó, tôi sẽ góp 7 triệu vào hũ tiền chung của gia đình. Tôi cũng không hỏi về lương vợ. Chúng tôi "tiền ai nấy tiêu", tự tiết kiệm, tự mua sắm riêng.

Có đợt, vợ bảo tôi đưa lương cho cô ấy giữ. Cô ấy hứa sẽ tiết kiệm, sẽ dành dụm để sau này còn lo cho tương lai của 2 con. Tôi gạt đi. Tiền của tôi, tôi còn chưa bao giờ đưa mẹ giữ, sao phải đưa cho vợ? Tôi còn nghĩ rằng mình làm thế là đúng mà không hề lường đến hậu quả.

Từ đó về sau, vợ không bao giờ đề cập đến chuyện tiền nong nữa. Có lần tôi nghe cô ấy hỏi vay tiền chị gái để đóng tiền học cho con, tôi cũng kệ.

Bản tính tôi giản dị, không tiêu xài nên tiền bạc dành dụm được khá nhiều. Năm nay, tôi mua được mảnh đất ở vùng ngoại ô khá rộng rãi với giá hơn 2 tỷ đồng. Vì đây là tài sản riêng nên tôi đã nhờ luật sư soạn một bản thỏa thuận tài sản, đưa vợ ký. Tôi không muốn sau này giữa chúng tôi có vướng mắc về tài sản nếu có ly hôn.

bo-me-toi-cho-3-ty-mua-nha-bo-me-chong-gop-200-trieu-kem-theo-mot-yeu-cau-khien-toi-nong-mat-05-1734404846-160-width660height439-1735213076331999838216.jpg

Ảnh minh họa

Tôi đắn đo mãi mới dám đưa vợ ký. Tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ từ chối ký hoặc gây khó khăn. Dù sao thì chúng tôi vẫn là vợ chồng, không thể tách rời tài sản hoàn toàn. Tôi không ngờ, vợ cầm giấy thỏa thuận, đọc một lượt rồi ký luôn.

Cô ấy đưa bản thỏa thuận lại cho tôi, kèm một câu nói khiến tôi bất ngờ: "Đơn ly hôn em đã soạn sẵn, anh cũng ký giúp em nhé. Chúng ta xem như hết duyên hết nợ".

Tôi mắng vợ điên rồ, chỉ vì mảnh đất mà đòi ly hôn chồng? Cô ấy bật cười ha hả, sau đó nói một tràng. Cô ấy mắng tôi ích kỷ, tham lam. Tôi là kẻ chỉ biết đến lợi ích của chính mình mà không quan tâm đến vợ con. Tôi có tiền mua đất mà không đưa tiền cho con học hành, không mua sắm đồ đạc trong nhà. Cô ấy hối hận khi đã làm vợ tôi. 8 năm rồi, giờ cô ấy chỉ muốn được giải thoát khỏi con người xấu xa, ích kỉ như tôi thôi.

Tôi sửng sốt trước thái độ và những câu mắng liên tục của vợ. Từ đêm đó, vợ không cho tôi vào phòng nữa. Tôi phải ngủ ở phòng bên cạnh. Các con cũng không gần gũi bố nên tôi càng không tìm được cơ hội để nói chuyện với vợ. Một tuần nay, tôi cứ bần thần mãi với câu nói của vợ và tờ đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký đặt trên bàn. 

Chẳng lẽ vợ giận khi tôi không cho cô ấy cùng đứng tên mảnh đất mới mua? Tôi biết mình cũng có phần sai nhưng không đến mức phải ly hôn. Có cách nào để vợ nguôi giận không?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022