Tuấn, em chồng tôi lấy vợ được 4 năm nay. Vừa cưới xong, vợ chồng em đã bàn tính chuyện xây nhà riêng. Lúc đó, mẹ chồng tôi vẫn còn khỏe mạnh, có tiền tiết kiệm. Bà họp gia đình, nói sẽ rút hết tiền tiết kiệm là 300 triệu cho em chồng mượn xây nhà; khi nào có thì trả lại cho bà dưỡng già. Vì nghĩ tiền của mẹ chồng, bà muốn làm gì thì làm, tôi phận là con dâu nên cũng không can thiệp vào.

Một năm sau đó, mẹ chồng tôi bị tai biến, nằm liệt một chỗ suốt 3 năm nay. Vợ chồng Tuấn ở riêng, chỉ về thăm nom vào ngày chủ nhật trong tuần. Vợ chồng tôi sống chung, phải chăm sóc bà và lo thờ cúng ông bà, tổ tiên. Vừa phải đi làm, vừa lo mẹ chồng liệt nửa người, vừa chăm con nhỏ, lúc nào tôi cũng trong tình trạng căng thẳng như dây đàn. Thời gian đầu, vợ chồng tôi cãi cọ rất nhiều vì cả 2 đều quá mệt mỏi với nhiều gánh nặng trên vai.

Bây giờ, tôi đi làm cách nhà 14km nhưng trưa phải tranh thủ chạy về nấu ăn, đem cơm lên tận giường cho mẹ chồng. Sau đó, tôi dọn dẹp nước tiểu của bà sạch sẽ rồi lại đến công ty. Chiều, tôi tất bật đón con, ghé chợ mua đồ ăn; về nhà lại tiếp tục nấu nướng, dọn dẹp. Chồng tôi cũng ba chân bốn cẳng về phụ tôi tắm rửa cho con, chở con đi học thêm và lau mình mẩy cho mẹ. 3 năm nay, tôi không tham gia bất kì bữa tiệc liên hoan nào ở công ty, cũng không đi cà phê, mua sắm với bạn bè. Phải nói là vợ chồng tôi rất khổ cực với bà nhưng chưa một lời kêu ca, than phiền.

z5113621455278334d43d5cd1baa3c417bfafe5a7b2128-1726651944372717954955.jpg

Ảnh minh họa

Hôm chủ nhật, vợ chồng em trai chồng về chơi. Lúc trò chuyện, em dâu đưa 14 triệu ra khoe, bảo mới đi rút tiền lương hưu 2 tháng của mẹ, giờ định đi mua cái máy giặt mới. Thím ấy còn bảo mấy năm nay, nhờ tiền lương hưu của mẹ mà vợ chồng có thêm tiền mua sắm đồ đạc trong nhà và trả bớt nợ. Tôi bất ngờ vì từ trước đến giờ, chồng tôi luôn bảo tiền lương hưu của mẹ, anh giữ lấy, không rút. Khi nào mẹ đau bệnh nặng, anh mới rút để có tiền lo cho bà. Xem như tiền lương hưu đó là tài sản tiết kiệm của mẹ. Tôi đã tin tưởng điều đó, không ngờ, mẹ chồng và chồng lại qua mặt tôi, đưa thẻ ngân hàng có tiền lương hưu cho em trai.

Tối, tôi hỏi chồng thì anh ậm ừ một lúc mới thừa nhận. Anh nói thấy em trai xây nhà mà tiền bạc túng thiếu, đồ đạc trong nhà không có nên gợi ý bảo mẹ đưa thẻ đó cho em. Khi nào mua sắm đủ đồ thì em trai sẽ trả lại thẻ cho bà thì anh sẽ giữ. Tôi bật cười trong cay đắng, lòng tham của con người thì biết khi nào cho đủ? Trong khi tôi vất vả nuôi mẹ chồng 3 năm trời, họ lại đối đãi với tôi chẳng khác nào người dưng.

Ngay tối đó, tôi đã dắt con về nhà ngoại, tuyên bố sẽ ly hôn nếu như chồng không giải quyết thỏa đáng chuyện tiền lương hưu của mẹ. Anh giận dữ trách mắng tôi hẹp hòi, tính toán, không biết thương em chồng. Nhưng thương em chồng thì ai sẽ thương tôi chứ? Ai hiểu cho nỗi khổ sở, khổ tâm của tôi chứ?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022