Người ta bảo lấy chồng như canh bạc, thắng thì thành phu nhân, thua thì cả đời gánh khổ. Tôi cũng từng hoang mang khi quyết định lấy anh – một chàng trai nghèo đến mức chỉ có đôi bàn tay trắng, công việc bấp bênh và 1 căn nhà thuê nhỏ hẹp. Trong khi quanh tôi không thiếu người điều kiện khá giả.

Nhưng có lẽ phụ nữ đôi khi không cưỡng lại được trái tim mình. Anh không có nhiều tiền nhưng sẵn sàng vét sạch túi đăng kí cho tôi khóa học mà tôi thích. Thứ anh có nhiều hơn vật chất là sự tử tế, đạo đức và tình yêu dành cho tôi Bạn bè, thậm chí cả gia đình, đều khuyên tôi nên suy nghĩ lại: “Nghèo lắm, lấy về khổ cả đời, liệu chịu nổi không?”. Tôi thầm nghĩ, bây giờ anh nghèo chứ đâu phải sau này anh cũng nghèo. Tôi nhắm mắt bước vào hôn nhân, chỉ với niềm tin rằng “người đàn ông này sẽ là chỗ dựa vững chắc của mình”.

Chúng tôi làm đám cưới giản dị, không sính lễ lớn, không xe sang rình rang. Đêm tân hôn trong căn nhà trọ nhỏ, tôi còn nghĩ mình sẽ bắt đầu một chuỗi ngày chắt chiu, tiết kiệm từng đồng.

Nhưng chỉ một tuần sau, anh bảo tôi dọn đồ để “chuyển về nhà mới”. Tôi tưởng anh nói đùa, nào ngờ anh dẫn tôi tới một căn chung cư nhỏ xinh, nội thất ấm cúng. Tôi đứng ngỡ ngàng. Anh chìa hợp đồng mua bán và sổ đỏ đứng tên hai vợ chồng, nói nhỏ:

“Anh giấu em một chuyện… Thực ra anh đã dành dụm từ nhiều năm trước, lại may mắn trong dự án làm chung với bạn nên được chia nhiều lãi suất. Anh không khoe vì sợ em nghĩ anh có gì để so bì. Anh muốn em cưới anh vì con người anh, không phải vì căn nhà hay số tiền trong tài khoản”.

12-1631417513568843330335-16352372487181689807490-27-0-433-650-crop-1635237251863542288295-1757923815151-17579238155251879069308-1757928697853-175792869792448852092.jpg

Ảnh minh họa

Tôi chết lặng, vừa hạnh phúc vừa xấu hổ. Bao ngày qua tôi từng lăn tăn, từng sợ cảnh nghèo, mà nào ngờ người đàn ông “nghèo” tôi lấy lại âm thầm chuẩn bị cho một tương lai vững chắc. Anh nói câu khiến tôi nhớ cả đời: “Anh không giàu, nhưng anh muốn vợ mình không bao giờ thấy bất an khi sống với anh”.

Không có kịch bản "giấu thân phận" hay "tổng tài thử lòng" như phim ngôn tình nhưng "cái kết" này làm tôi rất mãn nguyện, cuối cùng tôi đã nhìn đúng người.

So với căn hộ kia, so với số tiền anh tiết kiệm được, tôi thấy bất ngờ lớn nhất chính là cách anh nghĩ cho tôi. Anh đủ thông minh để che giấu tài sản, nhưng cũng đủ chân thành để công khai khi tôi đã chính thức là vợ anh.

Nếu nói cảm giác lúc đó, thật sự còn hơn cả trúng số. Trúng số có thể đổi đời tức thì, nhưng chưa chắc giữ được lâu. Còn lấy được một người chồng biết nghĩ, biết lo xa, biết trân trọng vợ đó mới là điều quý giá bền lâu.

Nhiều người hỏi tôi có hối hận không khi “nhắm mắt lấy chồng nghèo” tôi chỉ cười. Đúng là tôi từng liều, nhưng hóa ra lại thắng ván cược lớn nhất đời mình.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022