Trong nhiều năm qua, mỡ lợn thường bị gắn mác là “thủ phạm” gây béo phì, bệnh tim mạch và các bệnh rối loạn chuyển hóa. Nhiều gia đình hiện nay gần như loại bỏ hoàn toàn loại chất béo này khỏi bữa ăn, thay bằng dầu thực vật. Thế nhưng, ít ai ngờ rằng mỡ lợn lại được đánh giá là một trong những thực phẩm tốt bậc nhất thế giới. Cụ thể, trong bảng xếp hạng 100 thực phẩm lành mạnh nhất thế giới do BBC công bố, mỡ lợn lọt vào top 10, đứng ở vị trí thứ 8 với 73/100 điểm dinh dưỡng. Số điểm này cao hơn nhiều loại rau củ hay hải sản vốn được ca ngợi là “siêu thực phẩm” như bắp cải tím, cà chua, cá thu hay khoai lang.
“Giải oan” cho mỡ lợn

Mỡ lợn (Ảnh minh họa)
Một quan niệm phổ biến là tất cả chất béo động vật đều có hại. Tuy nhiên, sự thật không phải như vậy. Có 2 khái niệm về chất béo thường được nhắc tới là “chất béo tốt” và “chất béo xấu”. Thực tế, cách gọi này thường dùng để phân biệt giữa chất béo không bão hòa và chất béo bão hòa. Trong khi chất béo không bão hòa được xem là có lợi cho sức khỏe, giúp giảm nguy cơ mắc các bệnh mạn tính, thì chất béo bão hòa lại thường gắn với khả năng làm tăng nguy cơ bệnh tim mạch.
Tôi đã lần lượt cắt bỏ ngực rồi đến buồng trứng để phòng ngừa ung thư
Có một điều mà không phải ai cũng biết đó là mỡ lợn chứa nhiều chất béo không bão hòa đơn – loại chất béo cũng có mặt trong dầu ô liu, vốn nổi tiếng tốt cho tim mạch.
Theo tạp chí Prevention, một muỗng canh mỡ lợn có 5g chất béo bão hòa; 5,8g chất béo không bão hòa đơn và 1,4g chất béo không bão hòa đa.
Trong khi đó, một muỗng canh bơ có 7,2g chất béo bão hòa; 3g chất béo không bão hòa đơn và 0,4g chất béo không bão hòa đa.
Ngược lại, dầu ô liu có 1,9g chất béo bão hòa; 9,9g chất béo không bão hòa đơn và 1,4g chất béo không bão hòa đa trên mỗi muỗng canh.
Từ đó có thể thấy, mỡ lợn ít “chất béo xấu” hơn bơ nhưng nhiều hơn dầu ô liu. Chính vì thế, mỡ lợn là một lựa chọn trung tính về chất béo nhưng không hề “đáng sợ” như nhiều người nghĩ.

Mỡ lợn không "đáng sợ" như nhiều người nghĩ (Ảnh minh họa).
Không chỉ là nguồn cung cấp năng lượng, chất béo trong mỡ lợn còn giúp cơ thể hấp thụ vitamin tan trong dầu như A, D, E, K, điều hòa phản ứng với carbohydrate, ngăn ngừa tình trạng hạ đường huyết và tham gia cấu tạo màng tế bào thần kinh.
Đặc biệt, mỡ lợn còn được xem là một trong số ít thực phẩm giàu vitamin D tự nhiên – chất dinh dưỡng khó tìm thấy trong khẩu phần ăn hàng ngày. Một muỗng canh mỡ lợn có thể chứa tới 1.000 IU vitamin D, tùy thuộc chế độ nuôi và mức độ tiếp xúc ánh sáng mặt trời của con vật. Nghiên cứu của Weston A. Price Foundation từng ghi nhận mỡ lợn chăn thả ngoài trời có hàm lượng vitamin D cao hơn nhiều so với mỡ lợn nuôi công nghiệp.
Ngoài ra, mỡ lợn có điểm bốc khói cao (khoảng 170°C), giúp ổn định khi nấu ở nhiệt độ cao mà không sinh ra nhiều gốc tự do – yếu tố vốn được xem là nguy cơ gây ung thư. Chính vì vậy, từ xưa ông bà ta đã dùng mỡ lợn để chiên rán, tạo hương vị thơm ngon, béo ngậy cho các món ăn. Một số món truyền thống, thậm chí không thể có hương vị chuẩn nếu thiếu đi loại chất béo này.
Ăn mỡ lợn thế nào cho an toàn?

Rán mỡ lợn (Ảnh minh họa).
Trả lời phỏng vấn trên báo Sức khỏe và Đời sống, bác sĩ Lê Thị Hải, nguyên Giám đốc Trung tâm Tư vấn dinh dưỡng, Viện Dinh dưỡng Quốc gia, cho hay việc loại bỏ hoàn toàn mỡ lợn khỏi chế độ ăn là một sai lầm.
Theo đó, lượng mỡ lợn được khuyến nghị tiêu thụ khác nhau ở từng đối tượng, cụ thể:
Người bình thường: Có thể sử dụng khoảng 1 muỗng canh/ngày để chế biến món ăn.
Người cao tuổi, bệnh tim mạch, đái tháo đường, rối loạn mỡ máu: Nên hạn chế tối đa hoặc thay thế bằng dầu thực vật.
Trẻ nhỏ: Hệ tiêu hóa chưa hoàn thiện nên cũng không nên ăn nhiều mỡ lợn.
Điều quan trọng nhất, theo các chuyên gia dinh dưỡng, không thực phẩm nào “tốt tuyệt đối” hay “xấu tuyệt đối”. Mỡ lợn chỉ trở thành nguy cơ khi bị lạm dụng. Trong một chế độ ăn đa dạng, cân bằng với nhiều rau củ, ngũ cốc nguyên hạt, hạn chế đồ chiên rán, việc thỉnh thoảng sử dụng mỡ lợn sẽ không gây hại, thậm chí còn bổ sung thêm dưỡng chất cần thiết cho cơ thể.