Hàn Quốc được gọi là "đất nước mê tập thể hình" bởi văn hóa tập luyện và chăm sóc cơ thể ở đây đã trở thành một phần quan trọng trong lối sống hiện đại của người dân. Cụm từ này thường được sử dụng bởi các phương tiện truyền thông, blogger, hoặc những người quan sát văn hóa Hàn Quốc để mô tả sự phổ biến và phát triển mạnh mẽ của phong trào fitness tại quốc gia này.
Kể từ khi kinh tế bất ổn, người Hàn có xu hướng cắt giảm chi tiêu cho ăn uống, du lịch và giải trí song vẫn dành một phần tiền lương để đầu tư tập thể hình. Tuy nhiên, khác với giai đoạn trước, họ chuyển từ các phòng tập truyền thống sang hình thức phòng tập boutique.
"Đó là lối sống, không phải một khoản chi xa xỉ", Jamie Kim, giám đốc điều hành F45 Training & FS8 Korea, một phòng gym ở Hàn Quốc nói.
Mô hình truyền thống dần sụp đổ
Boutique gym hay boutique fitness mô tả các phòng tập nhỏ, khoảng 200 m2 tới hơn 1.000 m2. Đây là những phòng tập hoặc trung tâm thể hình nhỏ, chuyên biệt, tập trung vào việc cung cấp các trải nghiệm tập luyện cá nhân hóa và chất lượng cao, chi phí đắt đỏ. Khác với các phòng gym truyền thống lớn, boutique gym thường có quy mô nhỏ hơn, tập trung vào một hoặc một số loại hình tập luyện cụ thể như yoga, pilates, spinning (đạp xe trong nhà), HIIT (High-Intensity Interval Training)..., mang lại cảm giác thân thiện, gần gũi hơn cho khách hàng. Ở châu Á, đây còn là một khái niệm xa lạ, song tại các nước phương Tây, cộng đồng đã nói đến các phòng gym kiểu này khoảng hơn 10 năm.
Nhận định của Kim phản ánh xu hướng đang phát triển trong ngành thể dục thể hình Hàn Quốc. Khi các phòng tập truyền thống đóng cửa với tốc độ kỷ lục, các mô hình boutique vẫn đang mở rộng. Năm 2024, 553 phòng tập thể hình ngừng hoạt động trên toàn quốc, vượt qua số lượng thời kỳ dịch Covid-19. Đồng thời, các thương hiệu như F45 Training, FS8 Pilates và ButFit Seoul tiếp tục phát triển, đáp ứng dạng nhu cầu mới của người tiêu dùng: ưu tiên các bài tập có cấu trúc, mức độ tương tác cao và cảm giác cộng đồng, hơn là chỉ đơn thuần sử dụng thiết bị tập thể hình.
Sự tương phản này khiến các chuyên gia đặt câu hỏi: "Tại sao các phòng tập thể hình thông thường lại gặp khó khăn và điều gì khiến các phòng tập boutique đắt tiền trở nên hấp dẫn đối với người tiêu dùng Hàn Quốc?"

Máy tập thể dục đã qua sử dụng chất đầy tại một cửa hàng bán lại thiết bị thể dục ở Yongin, tỉnh Gyeonggi, ngày 3/2. Ảnh: Newsis
Sự sụp đổ của các phòng tập truyền thống ở Hàn Quốc được dự đoán nhiều năm. Từ 2019 đến 2023, số phòng tập trong nước gần như tăng gấp đôi, theo dữ liệu giấy phép kinh doanh địa phương, dẫn đến cạnh tranh không bền vững và cuộc chiến giá cả khốc liệt. Các chuỗi phòng tập lớn đã giảm phí thành viên xuống mức thấp nhất là 10.000-20.000 won (7-14 USD) mỗi tháng, buộc các cơ sở nhỏ hơn phải giảm theo, xuống dưới mức sinh lời hoặc đóng cửa.
Tệ hơn, nhiều trung tâm dựa vào mô hình thẻ thành viên trả trước, cung cấp chiết khấu lớn cho các hợp đồng 6 tháng, thậm chí 1 năm. Khi kinh tế bất ổn, một số cơ sở gian lận bằng cách đóng cửa qua đêm và bỏ mặc các khách hàng trả trước mà không hoàn lại tiền. Theo Cơ quan Người tiêu dùng Hàn Quốc, các khiếu nại đã tăng vọt. Hơn 2.500 trường hợp gian lận được báo cáo chỉ riêng trong năm 2024.
"Hầu hết chủ phòng tập không thực sự muốn lừa đảo khách hàng từ đầu. Nhưng ở Hàn Quốc, các cơ sở này dùng chính phí thành viên trả trước để làm vốn khởi nghiệp, không chỉ là doanh thu. Vì vậy khi số người đăng ký mới giảm, việc sụp đổ tài chính là điều không thể tránh khỏi", một huấn luyện viên cá nhân chia sẻ quan điểm với tư cách là chủ doanh nghiệp.
Cơ hội cho mô hình tập luyện mới
Khác với các phòng thể hình truyền thống, nơi thành viên tập luyện độc lập, boutique gym cung cấp các bài tập có cấu trúc, do huấn luyện viên hướng dẫn từng nhóm nhỏ. Các cơ sở này chuyên về bài tập cường độ cao ngắt quãng (HIIT), cardio và các chương trình vận động chức năng.
Phòng tập boutique định giá dựa trên đăng ký, tức là người tập trả tiền theo từng tháng hoặc từng năm. Tại F45 Gwanghwamun, một buổi tập có giá 35.000 won (26 USD), trong khi đó, thẻ thành viên hàng tháng không giới hạn có giá 348.000 won. Dù đắt so với các phòng tập bình dân, F45 báo cáo tỷ lệ gia hạn hàng tháng là 90% và thời gian thành viên trung bình là 18 đến 19 tháng, theo dữ liệu nội bộ của công ty.
Tỷ lệ duy trì tập luyện cao một phần do độ tuổi của người sử dụng dịch vụ. 62,7% thành viên của F45 Korea là những người ở độ tuổi 25-35, 26,9% ở độ tuổi 35-44. Kim cho biết số khách hàng từ 40 đến 50 tuổi tăng đều đặn, phản ánh xu hướng đã thấy tại phương Tây.
Với những người lần đầu đăng ký, boutique gym là trải nghiệm căng thẳng nhưng thú vị. Thành viên của phòng tập ButFit Seoul mô tả: "Trong lớp học 50 phút, tôi đã đốt hơn 600 calo, nhiều hơn tất cả lần tự tập ở phòng gym truyền thống. Việc tập có cấu trúc đã thúc đẩy tôi theo cách khác biệt".

Học viên tại một lớp tập gym ở Hàn Quốc. Ảnh: Team ButFit
Phòng tập là nơi mở rộng quan hệ xã hội
Mặc dù bài tập vẫn là điểm thu hút cốt lõi, các phòng gym boutique cũng đang trở thành trung tâm mở rộng mối quan hệ, đặc biệt với người trẻ. Nhiều thành viên coi các cơ sở này là nơi để gặp gỡ người cùng chí hướng, tầng lớp. Một số gọi boutique gym là "chỗ gặp gỡ của giới thượng lưu".
"Tại đây có tinh thần đồng đội khó tìm thấy ở nơi nào khác. Bạn có thể gặp gỡ các chuyên gia trong lĩnh vực của họ, đều làm những công việc có thu nhập cao. Đây gần giống như mạng lưới xã hội cao cấp dưới tên một buổi tập luyện", cựu thành viên 30 tuổi cả phòng tập F45 nói.
Tính chất toàn cầu của các chương trình tập luyện cũng tạo ra một "cộng đồng quốc tế". Các thành viên có thể trao đổi kiến thức, tin nhắn về cùng bài tập, dù ở các múi giờ khác nhau.
"Nếu hôm nay tôi tập cardio, tôi biết rằng bạn tôi ở Mỹ cũng thực hiện chính xác bài tập đó trong múi giờ của họ. Điều này tạo ra trải nghiệm chung khá thú vị, xuyên lục địa", Kim chia sẻ.
Tuy nhiên, khi các phòng gym kiểu mới mở rộng nhanh chóng thông qua nhượng quyền, nhiều chuyên gia lo ngại về vấn đề tiềm ẩn liên quan đến quá tải và kiểm soát chất lượng. Họ cho rằng phòng tập boutique cung cấp trải nghiệm mới lạ cho khách hàng, quá trình huấn luyện thiếu chiều sâu và cá nhân hóa.
Thục Linh (Theo Korea Herald)