4 năm rồi, chưa bao giờ tôi được mẹ chồng đối xử như một người con. Thích thì bà mắng chửi. Còn nếu tôi làm gì đó trái ý, mẹ chồng sẽ nhiếc móc thậm chí đày đọa tôi cả ngày.

Trước khi vợ chồng tôi cưới nhau, mẹ chồng không hề có ác cảm với tôi. Bà còn thường xuyên nói con trai dẫn tôi về nhà. Khi vợ chồng tôi tổ chức đám cưới, mẹ chồng cũng hết lòng vun vén. Thông thường ở chỗ tôi, mẹ chồng thường đeo cho con dâu nửa cây vàng. Vậy mà sau khi kết hôn, mẹ chồng hào phóng cho vợ chồng tôi cả căn chung cư trị giá 4 tỷ.

Mối quan hệ của chúng tôi vẫn tốt đẹp như vậy cho đến khi bố chồng tôi qua đời. Hôm đó, vợ chồng tôi nhận được một cuộc điện thoại lúc nửa đêm. Trong điện thoại, mẹ chồng tôi than khóc, nói bố chồng đang nguy kịch trong bệnh viện.

unnamedqqscreenshot25590809173405-15623706427472049036474.png

Đồ tôi mang sang thắp hương, mẹ chồng không bao giờ đặt lên bàn thờ. (Ảnh minh họa)

Lúc chúng tôi đến nơi thì bố chồng đã qua đời. Sau đó vì bận rộn cho đám tang nên tôi không để ý thái độ của mẹ chồng. Nhưng tôi cũng nhận ra bà không còn mặn mà với mình như trước.

Kể từ khi bố chồng qua đời, mẹ chồng cũng trở nên hằn học với tôi. Đồ tôi mang sang thắp hương, mẹ chồng không bao giờ đặt lên bàn thờ. Tôi hỏi chồng thì anh lắc đầu không hiểu. Đỉnh điểm là vào 49 ngày của bố chồng, tôi có mua đồ đến để đặt lên bàn thờ ông. Nhưng vừa mới đặt mâm, mẹ chồng tôi đã hất tung rồi chỉ mặt nói không cần những thứ mà tôi mang đến làm tôi bật khóc nức nở.

Đến 100 ngày và những giỗ sau của bố chồng, tôi cũng không được phép đụng đến bàn thờ ông. Mẹ chồng thì ngày càng khó tính với tôi hơn, vì đến nay vợ chồng tôi vẫn chưa có con. Tôi biết, vì chồng tôi quá yêu vợ, không chịu ly hôn nên mẹ chồng mới tìm thuốc bổ mang về cho tôi.

Thật ra tôi khó thụ thai, chuyện này tôi vẫn đinh ninh là không có ai biết ngoài mình và chồng. Hôm vừa rồi, mẹ chồng tôi đến chơi nhưng không ở lại ăn cơm. Thấy thuốc Bắc mình mua vẫn còn nguyên, mẹ chồng tôi liền quở trách cho rằng tôi không muốn sinh con nối dõi cho nhà chồng. Chồng tôi bênh vợ nên cãi nhau với mẹ. Thấy không khí căng thẳng, tôi xin phép ra ngoài vì có việc đột xuất. Lúc đi khỏi nhà, mẹ chồng tôi vẫn đang la mắng con trai.

7113973819478086419894782040135024950378496o-1570543883446767119177.jpg

Nghe được những lời nói đó, tôi đứng không vững nữa. (Ảnh minh họa)

Tôi đi ra đến thang máy thì sực nhớ quên điện thoại. Vội chạy về nhà để lấy, tôi vô tình nghe mẹ chồng nức nở: "Bố con lên cơn đau tim là vì nó! Ông ấy biết nó vô sinh, nhưng vẫn bênh vực. Mẹ nóng giận nên mới nói ông ấy vài câu không ngờ khiến bố con kích động. Nếu như vợ con không như thế, hôm đó bố mẹ có cãi nhau không? Bố con có lên cơn đau tim mà chết không? Lâu nay mẹ không nói vì nghĩ mẹ cũng có một phần trách nhiệm, nhưng vợ con mới chính là nguyên nhân".

Nghe được những lời nói đó, tôi đứng không vững nữa. Không biết phải đối mặt với chuyện này thế nào, tôi đành chạy đi trước khi bị phát hiện. Bây giờ tôi đã biết lý do tại sao mẹ chồng ghét mình, tại sao bà lại tìm cách chia rẽ tôi. Tôi không giận bà, chỉ thấy có lỗi rất nhiều. Mọi người ơi, tôi có nên nói chuyện với chồng để chúng tôi có thể rõ ràng với nhau một lần không?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022