Như một đại diện cho kiến trúc, nhiếp ảnh có một vị trí không thể tranh cãi. Với nhiếp ảnh, ta có thể trình bày cho một dự án từ một nơi xa xôi trên toàn cầu cho mọi người ở bất cứ đâu trên thế giới, hiển thị mọi thứ từ quan điểm chung đến không gian bên trong và các chi tiết mang tính xây dựng – mở rộng phạm vi và tiếp cận với kiến trúc.
Nhưng giống như bất kỳ hình thức đại diện nào khác, nó hoàn toàn có thể sai lầm. Ngay cả khi tiến bộ công nghệ cho phép hình ảnh ngày càng chính xác. Các phần mềm chỉnh sửa cung cấp các công cụ cần thiết để tinh chỉnh và thậm chí thay đổi các góc cạnh của không gian xây dựng. Nhiếp ảnh tự nhiên thiếu đi phương tiện để truyền đạt các khía cạnh cảm giác và xúc giác của kiến trúc. Không thể – ít nhất là không phù hợp – để trải nghiệm kết cấu, âm thanh, cảm giác và mùi hương của không gian thông qua hình ảnh tĩnh.
Montse Zamorano
CEPSA Service Station / Saffron Brand Consultants + Malka+Portús arquitectos. Ávila, Espanha. Hình ảnh © Montse Zamorano
“Có nhiều cấp độ trong nhiếp ảnh kiến trúc. Ví dụ, nhiếp ảnh đóng vai trò chính trong việc đưa kiến trúc đến gần hơn với những người không có khả năng đến thăm các công trình tư nhân. Nó cũng cho phép công chúng hiểu các câu chuyện và quan điểm khác nhau về cùng một tòa nhà, dựa trên góc nhìn và mục đích của mỗi nhiếp ảnh gia khác nhau.
Công viên Venecia / Héctor Fernández Elorza + Manuel Fernández Ramírez. Zaragoza, Espanha. Hình ảnh © Montse Zamorano
Tuy nhiên, đừng quên rằng nhiếp ảnh chỉ là một phương tiện, vì vậy nó không bao giờ có thể thay thế trải nghiệm tham quan một tòa nhà. Âm thanh chuyển động trong không gian, cảm giác về vật liệu và kết cấu, ánh sáng trên kính và phản xạ,… là những tương tác vật lý không thể cảm nhận rõ chỉ qua một bức ảnh. Nhiếp ảnh là một công cụ rất quan trọng để lý giải kiến trúc, nhưng chúng ta không bao giờ nên đánh giá kiến trúc chỉ dựa trên một bức ảnh.”
Manuel Sá
Museu Paula Rego / Eduardo Souto de Moura. Cascais, Bồ Đào Nha. Hình ảnh © Manuel Sá
“Nhiếp ảnh kiến trúc, từ cuối thế kỷ 19 đến nay, vẫn rất cần thiết trong việc giới thiệu những công trình mới tới thế giới. Những dự án mà có lẽ sẽ không bao giờ được biết tới lại có thể trở thành một trong những kiến trúc thành công nhất trên thế giới. Peter Eisenman từng nói đùa rằng nếu Corbusier không được công bố những cuốn sách của ông vào đầu thế kỷ 20, có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ biết đến sự tồn tại của những công trình mang tính biểu tượng đang nằm rải rác một cách khiêm nhường trong lãnh thổ Pháp. Là một kỹ thuật biểu diễn, giới hạn của nhiếp ảnh kiến trúc luôn luôn được mở rộng.
MAC USP / Oscar Niemeyer. São Paulo, Brasil. Hình ảnh © Manuel Sá
Đặc biệt, sự chuyển đổi từ nhiếp ảnh kiểu cũ sang kỹ thuật số, vẫn đang được phân loại như một phương án đưa ảnh chụp đến gần hơn với hội họa. Bởi vì nó càng ngày càng ít liên quan đến việc ghi lại khoảnh khắc. Chúng thường được sắp xếp để phù hợp với tầm nhìn của kiến trúc sư, thông qua thao tác chỉnh sửa hình ảnh cũng như các tính năng phơi sáng, màu sắc, ánh sáng, bóng tối và các lớp ảnh. Vào cuối ngày, nhiếp ảnh kiến trúc vẫn chỉ đơn giản là nhiếp ảnh, bị chi phối bởi những gì ống kính và máy ảnh mang lại. Nhưng không nghi ngờ gì nữa, thao tác kỹ thuật số mở ra các giới hạn mới trong nhận thức và những hiểu biết về dự án.”
Lorena Darquea
Nông trại RSF / AE Arquitectos. Hình ảnh © Lorena Darquea
“Một trong những ưu điểm của nhiếp ảnh kiến trúc là nó hoạt động như một đường dẫn cho các không gian và trải nghiệm kiến trúc khác nhau, cho phép bạn biết quan hệ của người sử dụng với dự án và bối cảnh của nó. Nó là phương tiện kết nối các dự án từ một nơi nào đó trên thế giới với ai đó, cho phép họ sống cùng nó, nghiên cứu và hiểu hoàn toàn về nó. Mối quan hệ chặt chẽ mà phương thức đại diện này đem lại rất tinh tế và phức tạp. Nó sẽ cho một kết quả tuyệt vời khi được khai thác một cách chính xác.
Trường Taleny / Aro Estudio. Guadalajara, México. Hình ảnh © Lorena Darquea
Trớ trêu thay, một trong những giới hạn của nhiếp ảnh lại chính là công nghệ. Thật dễ dàng và nhanh chóng để chụp ảnh, rất nhiều ảnh, do đó, bạn rất dễ bỏ cuộc và không sống cùng không gian để chụp – điều mà trước đây không thể có vì bạn có rất ít ảnh.”
Laurian Ghinitoiu
Tháp MahaNakhon / Büro Ole Scheeren. Bangkok, Tailândia. Hình ảnh © Laurian Ghinitoiu
“Nhiếp ảnh có sức mạnh để nắm bắt một trạng thái kiến trúc rất đặc biệt. Bên cạnh việc tập trung vào chính kiến trúc, còn có bầu không khí, ánh sáng, quy mô và vật liệu. Tôi đang cố gắng đưa kiến trúc cùng với thời gian và bối cảnh thông qua những bức hình của mình. Các kiến trúc sư thiết kế không gian như một vũ đạo, trong đó sự chuyển động ánh sáng và hành vi của con người chủ yếu được dự đoán trước, đó là một phần của thiết kế được thay đổi và định hướng theo một cách cụ thể – và bạn hoàn toàn có thể dễ dàng nhìn thấy trước từ các hình ảnh render. Tôi rất bất ngờ, tôi luôn tìm kiếm những tình huống độc đáo và ngẫu nhiên, sự trùng hợp ngẫu nhiên của những khoảnh khắc quyết định. Theo tôi, chụp một khung cảnh bình thường cũng có giá trị như chính kiến trúc, và nhiếp ảnh là một trong những công cụ để đạt được điều đó
Bảo tàng quốc tế del Barroco / Toyo Ito & Associates. Người da đỏ, người Mexico. Hình ảnh © Laurian Ghinitoiu
Mặc dù chúng tôi có thể nắm bắt chuyển động hoặc thời gian thông qua công việc của chúng tôi, nhưng nhiếp ảnh có giới hạn của nó. Tôi thường cảm thấy rằng nhiếp ảnh quá cứng nhắc để thể hiện không gian, điều đó đã thúc đẩy tôi thử nghiệm video. Cùng với Arata Mori (nhà làm phim & nghệ sĩ thị giác), chúng tôi đã thành lập Anothertwo như một cách tiếp cận để mở rộng tầm nhìn, điều chưa từng được nhận thấy.”
FangFang Tian
Bảo tàng nghệ thuật Jishou / Atelier FCJZ. Hình ảnh © FangFang Tian
“Tôi nghĩ rằng nhiếp ảnh kiến trúc đang được thảo luận là một phạm vi nhiếp ảnh tương đối hẹp. Nó là loại nhiếp ảnh kiến trúc thường được phục vụ bởi các kiến trúc sư. Nó dựa trên chính công trình thiết kế, đó là một biểu hiện khách quan cũng là một sự tái tạo. Nhiếp ảnh kiến trúc là điều hiển nhiên, đặc biệt là trong thời đại thông tin này. Đây là phương tiện truyền thông quan trọng. Khi một tòa nhà được xây dựng, thông qua nhiếp ảnh, trọng tâm mà nhà thiết kế muốn thể hiện có thể được tinh chỉnh, và ý tưởng thiết kế của kiến trúc sư có thể được chuyển đổi thành một ngôn ngữ hình ảnh dễ đọc, sau đó được xuất bản rộng rãi và nhanh chóng thông qua các ấn phẩm, trang web và phương tiện truyền thông xã hội khác.
Bảo tàng nghệ thuật Thái Châu / Atelier Deshaus. Hình ảnh © FangFang Tian
Giới hạn của nhiếp ảnh kiến trúc nằm ở sự lừa dối của chính nhiếp ảnh. Trong giai đoạn ban đầu, bố cục và các ống kính khác nhau có thể mang lại cảm giác không gian khác nhau. Trong giai đoạn sau của nhiếp ảnh, thông qua các phần mềm chỉnh sửa, bạn có thể giấu đi nhiều sai sót, vì vậy bạn có thể dựa vào ảnh. Biết một tòa nhà là đặc biệt nghi vấn. Thứ hai, hạn chế của nhiếp ảnh là nó không thể thay thế hoàn toàn cảm giác của không gian, cảm giác của vật liệu, cường độ ánh sáng, sự thay đổi của âm thanh, mùi hương của không gian …
Vì vậy, nhiều giải thưởng đã nhấn mạnh vào chính khu đất của dự án. Điều này vô cùng quan trọng. Là một nhiếp ảnh gia kiến trúc, chúng ta nên tích cực mở rộng ranh giới của nhiếp ảnh kiến trúc, phát huy điểm mạnh, tránh điểm yếu và sử dụng các phương tiện nhiếp ảnh đặc thù để phục vụ ngành công nghiệp này. Cũng như tích cực thúc đẩy phổ biến và trao đổi văn hóa kiến trúc.”
Biên dịch: MP