Hồi trẻ, tôi sợ mất chồng. Sau tuổi 45, tôi sợ mất chính mình.
Tôi đang họp thì đổ mồ hôi hột giữa phòng lạnh, tim đập loạn xạ, tay chân run rẩy. Tôi tưởng mình sắp đột quỵ. Nhưng bác sĩ nói: " Chị mãn kinh rồi. Bình thường thôi".
Bình thường ư? Tại sao không ai nói cho tôi biết rằng cái "bình thường" ấy sẽ khiến tôi mất ngủ suốt 3 tháng, khô rát đến mức né cả cái ôm của chồng và khóc một mình mỗi sáng thức dậy vì cảm thấy… không còn là đàn bà?
Khi phụ nữ chạm ngưỡng "không còn gì để sợ" thì chính là lúc họ sợ nhất
Tôi từng nghĩ mình mạnh mẽ. Tôi đi làm, nuôi con, quản lý tài chính gia đình, chăm ba mẹ chồng. Nhưng thứ duy nhất tôi chưa bao giờ học, là cách chăm sóc chính mình .
Tôi bắt đầu loạn trí: Một email đơn giản cũng quên, đang lái xe cũng chợt không nhớ mình định đi đâu. Thỉnh thoảng, tôi nhìn mình trong gương và thấy một người phụ nữ xa lạ: xơ xác, cằn cỗi, ánh mắt không còn tia sáng.
Chồng bảo tôi căng thẳng quá. Con gái thì chỉ nhẹ nhàng nhắn: "Mẹ thử nghỉ ngơi một chút được không?".
Tôi cười, nhưng lòng nghẹn lại. Bởi nghỉ với phụ nữ như tôi là một đặc ân xa xỉ.

Tranh minh họa
Và rồi tôi bắt đầu hành trình "thương lấy mình"
Một đêm, tôi gõ vào Google: "Ứng dụng theo dõi mãn kinh".
Tôi chẳng mong gì, chỉ muốn có ai đó hoặc thứ gì đó nói với tôi rằng tôi không điên.
Kết quả hiện lên: hàng loạt app chăm sóc cá nhân hóa cho phụ nữ trung niên. Có cái giúp theo dõi chu kỳ hormone, có cái gợi ý chế độ ăn chống bốc hỏa, có cả nơi kết nối phụ nữ cùng giai đoạn mãn kinh trên khắp thế giới.
Tôi chọn một cái tên nghe nhẹ nhàng: EveMe – chăm sóc phụ nữ sau 40 bằng AI cá nhân hóa . Tò mò cài đặt, tôi chẳng ngờ chính nó trở thành một người bạn tinh thần trong giai đoạn đen tối nhất.
Ứng dụng gợi ý tôi ăn yến mạch sáng, đi bộ chiều và tập thở sâu 10 phút mỗi tối.
Sau 2 tuần, tôi ngủ được 4 tiếng liền. Với tôi, đó là phép màu.
Mãn kinh không phải là kết thúc, mà là cơ hội để bắt đầu sống thật với mình
Trên app, có một cộng đồng nhỏ những người phụ nữ khác như tôi đang kể chuyện rụng tóc, giảm ham muốn, da khô như sa mạc. Không ai cười ai, chúng tôi nói thật, lắng nghe thật.
Tôi học cách chọn thực phẩm chức năng phù hợp. Thử collagen nền tảo biển, vitamin tổng hợp cho phụ nữ tuổi tiền mãn kinh và bổ sung canxi chống loãng xương không còn uống theo quảng cáo, mà theo dữ liệu sức khỏe chính mình (nhờ công nghệ AI cá nhân hóa trên app).
Tôi dần dần thấy mình trở lại: trong ánh mắt, trong giấc ngủ và cả trong ánh nhìn của chồng.
Lời nhắn từ trái tìm: Nếu bạn đang ở tuổi 40–50, đừng để ai nói với bạn rằng: "Chị chỉ là mãn kinh thôi, ráng chịu chút là qua". Không! Chúng ta không cần ráng. Chúng ta cần hiểu và thương mình hơn.
Mãn kinh không phải là nỗi xấu hổ. Nó là một chương mới – nơi ta không cần cố gồng để làm vợ, làm mẹ, làm dâu hoàn hảo.
Đó là lúc ta làm chính mình, đủ đầy và đẹp đẽ, theo cách rất riêng.