Tôi từng nghĩ, ly hôn xong chỉ cần cư xử đúng mực với nhà chồng cũ là đủ, nhưng hóa ra, mọi thứ chẳng bao giờ đơn giản như thế.
Tôi và anh ly hôn đã hơn 5 năm. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đổ vỡ vì chồng tôi phản bội, anh ta lại quá yếu đuối, mãi chẳng chịu trưởng thành. Mẹ chồng thì vẫn thương tôi nhưng không đủ sức níu tôi lại cuộc hôn nhân này. Sau khi chia tay, tôi vẫn giữ liên lạc, lễ Tết vẫn biếu quà, gọi hỏi thăm bà vì từng có 5 năm sống chung tình nghĩa.
Tháng trước, bà gọi điện nói mấy lời tủi thân: "Mẹ già rồi, chẳng có ai hỏi han, được con gọi là mẹ vui lắm". Nghe vậy, lòng tôi mềm lại. Khi về quê công tác, tôi ghé thăm, biếu bà 10 triệu để bà đi khám tổng quát, nói đó là tấm lòng của con dâu cũ. Bà nắm tay tôi xúc động, bảo: "Con lúc nào cũng chu đáo, mẹ thương con nhất".
Nhưng một tuần sau, khi mở Facebook, tim tôi như bị ai bóp nghẹt. Mẹ chồng đăng loạt ảnh đi Đà Lạt, ăn uống sang chảnh, check-in cùng… con dâu mới – người mà chồng cũ tôi từng ngoại tình, cũng là lý do khiến tôi quyết định ly hôn. Dưới bức ảnh còn chú thích: "Cảm ơn con dâu".

Ảnh minh họa
Tôi nhìn dòng chữ mà tay run lên. Không phải vì số tiền kia, mà vì cảm giác bị phản bội thêm một lần nữa. Tôi vẫn tôn trọng, vẫn nghĩ tình nghĩa không thể cắt phăng, vậy mà chỉ sau vài tấm hình, tôi nhận ra hóa ra mình chỉ là người ngoài từ lâu.
Cả tuần sau đó, tôi không dám vào facebook bà. Chồng cũ nhắn tin: "Mẹ đi chơi vui, bảo gửi lời cảm ơn em, nhờ em mà mẹ có chuyến đi đáng nhớ". Tôi không trả lời, chỉ lặng lẽ xóa hết hình ảnh liên quan đến nhà chồng cũ trên điện thoại. Mặc kệ 2 từ con dâu kia bà nói đến ai, tiền thì của tôi, người cùng bà đi chơi là cô ta. Nực cười cả 2 chúng tôi đều là con dâu bà, chỉ khác độ mới và cũ.
Giữa thành phố đông người, tôi thấy mình lạc lõng. Mình đã cố sống tử tế, cố giữ lòng không oán trách, nhưng hóa ra, tử tế không phải lúc nào cũng được ghi nhận. Có lẽ, đôi khi người ta chỉ thương những ai biết nịnh, biết chiều, chứ chẳng cần ai thật lòng.
Tôi gấp điện thoại lại, thở dài. Tiền có thể kiếm lại, nhưng niềm tin một khi đã mất chẳng bao giờ nguyên vẹn được nữa.




































