Mẹ chồng tôi luôn tự hào về con gái. Con bé quả thật xinh xắn, giỏi giang nhưng hơi trầm tính. Lúc đầu về làm dâu tôi thấy rất khó gần nhưng sau 1 vài chuyện 2 chị em mở lòng, hiểu nhau hơn.

Từ ngày cô H. - em chồng tôi cưới xong, mẹ chồng đi đâu cũng khoe: "Con bé lấy chồng giàu, sống như bà hoàng, sung sướng lắm!”. Mẹ ham giàu, nghe mối lái giới thiệu, nhất quyết đẩy con gái đi lấy chồng xa, gia đình hào môn, tưởng chừng từ đó con gái mẹ sẽ đổi đời.

Tháng đầu tiên, ai cũng nghĩ em tôi hạnh phúc: nhà cao cửa rộng, đồ hiệu, xe sang, quà cáp linh đình… Chỉ có em chồng, tôi và vài người bạn thân biết rằng, thực tế không hề như vậy. Mẹ chồng ham danh, em chồng phải chịu áp lực sống trong căn nhà hào môn, làm dâu trăm bề: việc gì cũng phải vừa lòng người ngoài, giờ giấc, lễ nghĩa, họ hàng… mọi thứ đều khắt khe đến mức ngột ngạt.

Tôi nghe 1 đứa bạn vô tình biết được quá khứ của em rể tôi nên kể lại. Hôm ấy đi công tác tiện thể tôi hẹn em chồng đi cafe. Tôi vẫn nhớ hôm ấy con bé ra quán muộn, mặt lấm tấm mồ hôi, quần áo nhăn nhúm, ánh mắt buồn rười rượi. Tôi gặng hỏi mãi nó mới chịu kể, mỗi ngày phải cười tươi, trò chuyện khéo léo với bố mẹ chồng, tiếp khách, lo toan việc nhà cửa, mà không ai biết H. mệt đến mức nào. Có lúc chỉ muốn khóc một mình trong phòng, mọi thứ bóng bẩy, ai nhìn cũng tưởng cô đang sống cuộc đời như mơ.

mch2-1490759857711.jpg

Sau chuyến công tác tôi không biết có nên nói với mẹ chồng không. Giá mà mẹ chồng thử làm dâu giúp con gái hai ngày thôi, chắc chắn mẹ sẽ hiểu khổ cực thế nào. Không phải ai lấy chồng giàu cũng sung sướng, sự giàu có chỉ che đi lớp vỏ bề ngoài, còn bên trong là những áp lực, trách nhiệm, và đôi khi là cô đơn đến đau lòng.

Tôi nhìn em chồng, thương mà cũng thấy sợ. Thương vì H. phải chịu đựng quá nhiều để làm vừa lòng mọi người; sợ vì thấy mình may mắn hơn khi còn tự do, ít áp lực và vẫn giữ được tiếng cười thật trong đời sống thường nhật. Chị em tôi tối nào cũng nhắn tin nói chuyện, tôi nghe mà lòng nặng trĩu: hạnh phúc không phải lúc nào cũng nhìn bằng tiền hay vật chất, mà là cảm giác được sống thật, được thở đúng nhịp tim mình.

Mẹ chồng cứ ham giàu, mối lái cứ hăm hở giới thiệu, tưởng con gái sẽ được đổi đời. Nhưng đổi đời ấy lại là đổi bằng khổ cực, bằng mồ hôi, bằng những đêm cô đơn trong phòng ngủ lộng lẫy. Em chồng tôi, dù sống trong hào môn, vẫn phải trả giá cho cái vỏ bọc xa hoa ấy.

Tôi thầm nhủ, nếu có ngày mẹ chồng thực sự trải qua việc làm dâu, chắc chắn bà sẽ hiểu: tiền bạc, danh vọng hay lễ nghi không thể bù đắp những khoảnh khắc sống khổ, cô đơn, và áp lực trăm bề. Tôi làm thế nào để giúp em thoát khỏi cuộc sống tồi tệ hiện tại đây?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022