
Người ta thường nói: ly hôn là dấu chấm hết của một cuộc tình, nhưng đôi khi, đó chỉ là một dấu phẩy để hai người đi một vòng rồi mới nhận ra, hóa ra vẫn chẳng thể quên nhau.
Câu chuyện của anh D. (40 tuổi, Hà Nội) chính là 1 ví dụ.
Anh kể: " Tôi từng có một gia đình trọn vẹn, vợ đẹp con ngoan. Cô ấy vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà, còn tôi, cũng tự tin mình không tệ. Nhưng đúng là đàn ông, chỉ một lần sa chân, cả đời hối hận.
Một chuyến công tác, vài ly rượu quá chén, tôi lỡ dại qua đêm với cô đồng nghiệp. Tưởng chỉ là sai lầm phút chốc, nào ngờ bị phát hiện vì tấm ảnh tự sướng dại dột bị đồng bộ lên Google. Vợ tôi không khóc, không mắng, chỉ im lặng thu dọn mọi thứ rồi nộp đơn ly hôn. Tôi van xin, giải thích, thậm chí thề độc, nhưng ánh mắt cô ấy lạnh đến mức tôi hiểu mình đã mất tất cả".
Sau ly hôn, anh D. mới thấm thía thế nào là "đàn ông chỉ cô đơn khi không còn được về nhà". Bị bố mẹ đẻ mắng, nhà thuê không đủ tiền trả, cuối cùng anh đành trơ mặt xin vợ cho ở nhờ vài hôm. Cô ấy miễn cưỡng đồng ý, chỉ vì hai đứa con cứ khóc đòi bố.
Anh kể: "Chúng tôi lập hẳn một bản cam kết: tôi được ở tạm, không can thiệp vào đời tư của cô ấy, cùng nhau chăm con để chúng không bị tổn thương. Nghe thì tỉnh, mà sống thì khổ lắm. Ngày nào tôi cũng cố gắng làm đúng vai người cha tốt, chu cấp đầy đủ, nấu ăn, giặt giũ. Có lần thấy cô ấy mệt, tôi muốn giúp, nhưng cô chỉ lạnh nhạt nói: 'Anh nên biết giới hạn'. Tôi biết, vết thương ấy chưa lành".

Ảnh minh họa
Mọi chuyện cứ thế cho đến sinh nhật con gái – đứa bé lớp 5 lanh lợi. Nó bày trò "gắn kết gia đình", khóa trái cửa phòng bố mẹ và nhắn tin: "Bố mẹ ở yên nhé, con ngủ với bà nội bên này rồi".
Anh D. cười: "Tôi định xuống đất nằm, nhưng rồi cô ấy cũng ngồi xuống bên cạnh. Chúng tôi nói chuyện như hai người xa lạ: về con, về cuộc sống, về những tháng ngày cũ. Đêm đó, cô ấy khóc. Tôi cũng khóc. Và rồi, chẳng biết là vô thức hay định mệnh, chúng tôi ôm lấy nhau... như thể chưa từng rời xa".
Sau đêm đó, họ không tuyên bố "quay lại" ngay, nhưng ánh mắt vợ anh đã khác. Cô không còn tránh né, không còn lạnh lùng nữa. "Có lẽ, đôi khi cần phải đi qua đổ vỡ để biết ai thực sự ở lại", anh nói.
Anh D. kết lại: "Nếu bạn đang lạc mất người từng yêu, đừng vội buông tay. Con người ai chẳng có lúc sai, chỉ cần có lòng, vẫn có thể bắt đầu lại từ đầu".
Lời nhắn từ trái tim:
Ly hôn không phải là thất bại mà là bài kiểm tra về lòng bao dung. Có những người phải mất nhau mới hiểu thế nào là yêu thật. Tha thứ không phải yếu đuối mà là khi con tim đủ mạnh để dám thử thêm một lần nữa. Nhưng hãy nhớ, chỉ nên níu giữ khi người ấy thật sự biết trân trọng cơ hội thứ hai. Vì tình yêu không đo bằng lời hứa mà bằng cách người ta sửa sai sau khi làm tổn thương ta.