Ngoại tình – hai chữ nghe đơn giản nhưng đủ khiến cả đời người sụp đổ. Người ta lên án, phân tích, rồi lại tha thứ, như thể phản bội là một tai nạn tình cảm. Nhưng thật ra, ngoại tình chưa bao giờ là "sai lầm phút chốc" mà luôn là một chuỗi lựa chọn có ý thức – từ lúc giấu giếm nhắn tin, tìm lý do gặp gỡ, đến khi vượt qua giới hạn.
Và khi bạn tha thứ, bạn không cứu vãn được gì cả, bạn chỉ cho người ta thêm cơ hội để làm tổn thương mình lần nữa.
Câu chuyện của Hoài – Phong

Ảnh minh họa
Hoài và Phong từng được xem là hình mẫu vợ chồng trẻ đáng ngưỡng mộ. Cô là người phụ nữ biết điều, anh là người chồng thành đạt, hiền lành. Họ có với nhau hai con nhỏ, cuộc sống tưởng như đủ đầy.
Cho đến một ngày, Hoài vô tình phát hiện trong điện thoại của chồng những tin nhắn ngọt ngào gửi cho một cô đồng nghiệp. Anh nói: "Anh chỉ nhất thời yếu lòng, chẳng có gì cả".
Nhất thời yếu lòng? Hoài cười nhạt. Bởi cô hiểu, để có được "phút yếu lòng" ấy, anh đã phải trải qua cả một quá trình cố tình sai: nhắn tin, quan tâm, giấu giếm, dối lừa. Mỗi bước đi, đều là một cú đâm vào lòng tin của cô.
Khi chuyện vỡ lở, Phong quỳ gối cầu xin, mẹ anh khóc lóc xin Hoài đừng làm ầm lên. Nhưng Hoài không chọn im lặng. Cô thẳng thắn nói trước mặt cả nhà chồng:
"Nếu anh thật sự chỉ lầm lỡ một lần, sao lại có thể bình thản nói dối suốt mấy tháng trời? Ngoại tình không phải sai lầm, mà là loạt hành động được sắp xếp có chủ đích".
Không còn nước mắt, cũng chẳng còn oán trách. Chỉ còn sự tỉnh táo của người phụ nữ đã nhận ra: tha thứ cho kẻ phản bội chính là tự phản bội mình.
Phút yếu lòng không giết ai nhưng sự phản bội thì giết chết lòng tin
Người ta vẫn hay biện minh cho ngoại tình bằng "áp lực", "thiếu quan tâm", "vì hôn nhân nguội lạnh". Nhưng thử hỏi, ai trong đời không từng có lúc chênh vênh? Ai không từng thấy cô đơn ngay cả khi đang ở trong một mối quan hệ?

Ảnh minh họa
Khác biệt nằm ở cách ta chọn phản ứng.
Người có đạo đức sẽ đối diện, sẽ sửa chữa, chứ không tìm lối thoát bằng một vòng tay khác.
Ngoại tình không bao giờ là sự cố bất ngờ. Nó là chuỗi hành vi được nuôi dưỡng, là quá trình người ta tự cho phép bản thân bước qua ranh giới.
Không ai "vô tình" phản bội, chỉ có kẻ cố tình nhưng muốn được cảm thông.
Và tệ nhất là xã hội vẫn dạy phụ nữ phải "giữ chồng", phải "hấp dẫn hơn để anh ta không chán". Xin thưa, phụ nữ không có nghĩa vụ trở thành người tình, chuyên gia tâm lý và tấm thảm lau chân cùng lúc để đàn ông cảm thấy được yêu.
Nếu tình yêu chỉ tồn tại khi phụ nữ phải gồng mình để giữ, thì đó chẳng còn là tình yêu mà là một dạng nô dịch cảm xúc.
Chung thủy là bản lĩnh, không phải sự may mắn
Chung thủy không phải vì người ta thiếu cơ hội để phản bội, mà là vì họ biết chọn điều đúng.
Còn ngoại tình dù mang lớp vỏ "say nắng", "phút yếu lòng" vẫn là một lựa chọn đạo đức sai lầm.
Như nhà văn Milan Kundera từng viết: "Sự phản bội bắt đầu khi bạn nghĩ mình có lý do chính đáng để làm điều sai". Và thật trớ trêu, kẻ phản bội nào cũng luôn tin rằng mình có lý do chính đáng.
Hoài đã từng nói một câu khiến nhiều người phụ nữ phải giật mình suy ngẫm: "Tôi không cần một người đàn ông hoàn hảo, tôi chỉ cần một người đủ bản lĩnh để không phản bội tôi khi có cơ hội".
Phản bội không đáng sợ bằng việc người ta không còn sợ mất nhau. Vậy nên, nếu một ngày bạn đứng trước lựa chọn tha thứ hay rời đi, hãy nhớ: Tha thứ có thể hàn gắn vết thương nhưng không thể hồi sinh lòng tin.
Và đôi khi, cách trả thù tốt nhất với kẻ phản bội chính là sống hạnh phúc, nhưng không còn là của họ.