3 tháng qua, tôi sống như người mất phương hướng. Sau khi phát hiện anh đã có vợ, tôi cắt đứt mọi liên lạc, xóa số điện thoại, chặn tin nhắn, tránh mọi nơi có thể gặp lại. Tôi tưởng như thế là xong, là hết nợ hết duyên, chỉ cần thời gian là sẽ quên. Nhưng rồi một buổi sáng, que thử thai hiện lên hai vạch, tôi đứng chết lặng trong nhà tắm.

Tôi không khóc, chỉ thấy lòng mình như có ai đổ bê tông lên, nặng trĩu, đặc quánh, không thở nổi. Tôi ngồi lặng hàng giờ, nhìn xuống bụng, rồi tự hỏi tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

Tối đó, tôi nói với mẹ. Bà im lặng thật lâu, rồi chỉ nói một câu: "Đẻ đi con, không cần lấy chồng cũng được. Mẹ nuôi hai mẹ con mày". Tôi sững người, chưa kịp mừng thì bà nói thêm: "Nhưng từ giờ cấm mày liên lạc với nó. Nó đã lừa dối mày thì mày cho nó cút vào dĩ vãng, đừng phá đám gia đình người ta. Đứa trẻ này coi như không có bố".

Mẹ nói mà giọng rất bình thản, như thể bà đã chuẩn bị cho mọi tình huống xấu nhất của đời tôi. Tôi gật đầu, không cãi nhưng khi nằm xuống, tôi lại thấy nghẹn ngào, quá đau đớn.

screenshot-2025-10-25-102227-1762413282646861135044-1762492344546-17624923446781149279445.png

Ảnh minh họa

Tôi không yêu cầu anh ta chịu trách nhiệm, cũng không mong anh sẽ bỏ vợ, bỏ con để đến với tôi. Tôi chỉ thấy day dứt vì nếu không nói, anh sẽ chẳng bao giờ biết mình có một đứa con đang lớn lên đâu đó. Còn nếu nói, tôi sợ mình sẽ làm tan nát thêm một gia đình khác.

Tôi viết rồi lại xóa tin nhắn hàng chục lần. Chỉ một câu đơn giản thông báo em đang mang thai. Vậy mà vẫn không gửi nổi, tôi không biết mình đang cố giữ điều gì — lòng tự trọng, hay nỗi sợ bị khinh thường, hay chỉ đơn giản là muốn gây cho anh ta nỗi đau khổ như tôi đang phải gánh.

Đêm nào tôi cũng nghĩ, đứa trẻ này rồi sẽ lớn lên, sẽ hỏi: "Bố con là ai?". Khi đó, tôi sẽ nói thế nào? Nói thật hay nói dối?

Càng nghĩ, tôi càng rối, chỉ biết một điều tôi chưa đủ mạnh mẽ như mẹ. Tôi vẫn muốn gửi đi một tin nhắn, dù chỉ để người kia biết rằng, trên đời này đang có một sinh linh mang nửa dòng máu của anh ta. Nếu gửi đi, liệu mọi chuyện có còn nằm trong tầm kiểm soát của tôi nữa không?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022