Một tháng trước khi vào viện, bệnh nhân có quan hệ tình dục không an toàn. Một tuần sau xuất hiện vết loét vùng sinh dục, không ngứa, không đau, không sốt, không tiết dịch niệu đạo, không tiểu buốt, không tiểu dắt.
Trương Ngọc Ánh tuổi 49 rất chăm làm 1 việc để bơm collagen, 1 Hoa hậu 54 tuổi cũng duy trì để nhan sắc tươi trẻ đáng ngưỡng mộ
Bệnh nhân đã từng đi khám và xét nghiệm tại một cơ sở y tế, kết quả ban đầu cho thấy RPR, TPHA âm tính; HSV IgM âm tính; HSV IgG dương tính; lậu, Chlamydia âm tính. Sau đó, bác sĩ chỉ định uống cefixime 400mg/ngày trong 3 ngày, bôi Fucidin, vết loét có khô. Tuy nhiên, 3 ngày gần đây loét tái phát, nên bệnh nhân quyết định đến Bệnh viện Đa khoa MEDLATEC thăm khám.
Tại đây, bác sĩ ghi nhận bệnh nhân có hội chứng loét sinh dục với vết loét tại quy đầu, hình tròn, ranh giới rõ, bề mặt phẳng, màu đỏ tươi, nền cứng. Các hội chứng khác như tiết dịch niệu đạo, nhiễm trùng và thiếu máu đều âm tính.
Kết quả xét nghiệm cho thấy HSV IgG> 0 (dương tính); RPR dương tính; TPHA dương tính. Dựa vào kết quả trên, bệnh nhân được chẩn đoán mắc giang mai giai đoạn 1.
Theo ThS. BS Trần Thị Thu, Chuyên khoa Da liễu, bệnh giang mai tiến triển qua 3 giai đoạn:
- Giai đoạn 1: Từ phơi nhiễm đến khi xuất hiện vết loét (1 tháng đầu)
Ở giai đoạn này, vết loét giang mai có thể tự lành ngay cả khi không được điều trị. Tuy nhiên, đây chính là thời điểm xoắn khuẩn Treponema pallidum xâm nhập vào máu, lan tỏa khắp cơ thể và tiến triển thành giang mai giai đoạn 2. Việc phát hiện bệnh ở giai đoạn sớm khá khó khăn do kháng thể đặc hiệu chưa hình thành trong máu; phương pháp chẩn đoán khả thi chủ yếu là xét nghiệm trực tiếp tìm vi khuẩn từ vết loét. Điều trị giang mai giai đoạn 1 cho kết quả rất tốt, không để lại di chứng, chỉ cần tiêm một liều duy nhất.
BS Trần Thị Thu cho hay, đối với xét nghiệm huyết thanh học (RPR/TPHA): Trong 2 tuần đầu sau nhiễm thường âm tính. Từ tuần 3-4, khoảng 45% trường hợp dương tính. Sau 4 tuần, tỷ lệ dương tính đạt khoảng 90%. Ở thời điểm này mới có thể chỉ định làm xét nghiệm TPHA kết hợp với RPR. Do đó, trong thực hành lâm sàng, luôn phối hợp TPHA và RPR để vừa chẩn đoán xác định, vừa theo dõi đáp ứng điều trị bệnh giang mai.

Các giai đoạn phát triển của bệnh giang mai (Ảnh minh hoạ)
- Giai đoạn 2: Xuất hiện đào ban trên da
Khi không điều trị, tổn thương có thể mất đi nhưng cũng có những trường hợp đào ban không mất đi mà thẫm màu trở lại tạo lại những vết sẩn, mọc ở toàn thân đặc biệt là vùng ngực, lưng và bụng.
- Giai đoạn 3: Bắt đầu từ năm thứ 3 trở đi, xoắn khuẩn khu trú trong hạch thần kinh, cơ, xương tạo nên các ổ hoại tử nhuyễn gọi là gôm giang mai
Ở giai đoạn này xét nghiệm không tìm được xoắn khuẩn trong máu, do xoắn khuẩn đang trú trong gôm giang mai, điều trị ít hiệu quả. Lúc này phải phối hợp ngoại khoa phẫu thuật lấy gôm ra, kết hợp điều trị kháng sinh tối thiểu 4 tuần.
BS Trần Thị Thu khuyến cáo, khi mắc giang mai, người bệnh có nguy cơ đồng nhiễm với các tác nhân khác như HIV, HBV, HCV… Vì vậy, cần làm xét nghiệm bổ sung để xác định tình trạng đồng nhiễm, đồng thời tái khám để thực hiện các xét nghiệm kiểm tra toàn diện những bệnh lây truyền qua đường tình dục (bao gồm 12 tác nhân thường gặp) nhằm đảm bảo an toàn và tránh bỏ sót bệnh.
Bên cạnh đó, việc điều trị cần thực hiện cho cả bạn tình để loại trừ hoàn toàn nguồn lây. Nếu không điều trị dứt điểm, đặc biệt ở phụ nữ trong độ tuổi sinh sản, giang mai có thể lây truyền sang thai nhi, gây giang mai bẩm sinh với nhiều hậu quả nghiêm trọng.
Xét nghiệm sàng lọc giang mai hiện nay cũng được khuyến cáo, thậm chí có thể trở thành xét nghiệm bắt buộc trong khám tiền hôn nhân và trước sinh nhằm bảo vệ sức khỏe sinh sản và chất lượng giống nòi.