Ban đầu khi bé xuất hiện thương tổn lạ, người nhà nghĩ là bị viêm da do quần áo, tã vải giặt chưa sạch, tự mua thuốc điều trị cho bé. Bệnh không bớt, bé được đưa đến Bệnh viện Da liễu Trung ương khám, kết quả bác sĩ chẩn đoán mắc giang mai, phải nhập viện điều trị.
Khi xác định bé bị giang mai, các bác sĩ khuyên bố mẹ đến bệnh viện xét nghiệm, tuy nhiên họ cho rằng không có biểu hiện bất thường nên không khám. Các bác sĩ phải thuyết phục, phân tích rõ về bệnh tình, cả hai mới chịu xét nghiệm, kết quả đều dương tính với giang mai. Do đó, bác sĩ kết luận bé bị lây bệnh từ mẹ trong quá trình mang thai.
"Đây không phải trường hợp duy nhất bố mẹ không tin mình mắc bệnh và là nguồn lây truyền cho con", bác sĩ Trần Thị Huyền, khoa Bệnh da phụ nữ và trẻ em, Bệnh viện Da liễu Trung ương, nói và thêm rằng nhiều người vẫn chưa hiểu rõ về căn bệnh này.
Nốt vảy đỏ ở bàn tay là dấu hiệu của bệnh giang mai. Ảnh: Buoy Health
Giang mai là bệnh nhiễm khuẩn do xoắn khuẩn Treponema pallidum gây ra. Đây là bệnh truyền nhiễm, lây qua đường tình dục và chủ yếu gặp ở người lớn, song cũng có thể ghi nhận ở bất cứ lứa tuổi nào. Trẻ em bị bệnh giang mai thường do lây từ người mẹ bị bệnh trong quá trình mang thai.
Giang mai ở trẻ em là bệnh giang mai bẩm sinh, các dấu hiệu nhận biết thường là có phỏng nước, bong vảy lòng bàn tay, bàn chân, xương to, đau các đầu xương làm trở ngại vận động... Trẻ chào đời nhỏ hơn bình thường, da nhăn nheo như người già, bụng to, có các mạch máu tím trên da bụng, gan to, lách to, có thể sụt cân nhanh, thậm chí chết bất thình lình. Tuy nhiên trường hợp bé trai trên, các biểu hiện khá kín đáo, ít gặp, bác sĩ có kinh nghiệm thăm khám bệnh mới nghĩ tới bệnh giang mai và cho trẻ thực hiện các xét nghiệm cần thiết.
Vi khuẩn giang mai xâm nhập trực tiếp vào cơ thể qua nhiều con đường như quan hệ không an toàn, qua các vết xước trên da và niêm mạc khi tiếp xúc với dịch tiết từ tổn thương giang mai. Người có nguy cơ cao mắc bệnh là khi quan hệ tình dục không an toàn, có nhiều bạn tình, quan hệ tình dục đồng giới...
Trẻ có thể lây nhiễm giang mai từ mẹ, quá trình này thường xảy ra vào tháng 4-5 của thai kỳ. Tùy theo mức độ nhiễm xoắn khuẩn từ người mẹ vào bào thai mà có thể xảy ra các trường hợp như sảy thai, thai chết lưu, đẻ non và có thể tử vong. Nếu nhiễm xoắn khuẩn nhẹ hơn, em bé mới sinh ra trông có vẻ bình thường, sau vài ngày hoặc vài tháng mới xuất hiện các thương tổn của bệnh giang mai.
Bác sĩ Huyền khuyến cáo cần thực hiện sàng lọc bệnh giang mai với các bà mẹ khi mang thai. Những phụ nữ sống trong cộng đồng có tỷ lệ mắc bệnh cao, phụ nữ nhiễm HIV hoặc người có nguy cơ cao nên thực hiện sàng lọc. Phát hiện và điều trị sớm bệnh giang mai cho phụ nữ mang thai sẽ hạn chế nguy cơ lây nhiễm bệnh cho con.
Theo các bác sĩ, nếu phát hiện sớm ở giai đoạn đầu, người bệnh giang mai được điều trị bằng thuốc kháng sinh, tỷ lệ khỏi bệnh cao. Bệnh ở giai đoạn sau, phát triển nặng hơn gây nhiều biến chứng về nội tạng, thần kinh, người bệnh phải tiêm tĩnh mạch mỗi ngày, ngưng quan hệ tình dục cho đến khi chữa khỏi.
Phương pháp điều trị giang mai ở trẻ sơ sinh phổ biến vẫn là dùng kháng sinh. Với phụ nữ có thai, kháng sinh penicillin cũng là thuốc an toàn cho cả mẹ và bé, tỷ lệ thành công cao.
Lê Nga