Theo thống kê từ Box Office Vietnam, tính đến tối 9/9, phim Mưa đỏ cán mốc 583,1 tỷ đồng. Đây là doanh thu cao nhất trong lịch sử phim Việt Nam.

Không chỉ thắng lớn tại phòng vé, nhờ cơn sốt của phim Mưa đỏ mà tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Chu Lai cũng "cháy hàng". Nhiều độc giả tìm mua mà không được vì sách khan hiếm và không in kịp.

Tiểu thuyết tái hiện 81 ngày đêm Thành cổ Quảng Trị - nơi mưa bom bão đạn hòa lẫn với máu, nước mắt và khát vọng tuổi hai mươi của những chiến sĩ trẻ. Để hoàn thành cuốn sách, nhà văn đã trải qua nhiều lần đi thực tế, tham gia các trại sáng tác để chắt lọc tư liệu.

Mưa Đỏ không chỉ chạm đến cảm xúc tức thì mà còn khiến người xem day dứt, suy ngẫm mãi sau khi rời rạp. Dưới đây là loạt chi tiết ẩn đắt giá của tác phẩm này.

Bức thư của Tạ trước lúc hi sinh

Một trong những chi tiết gây ám ảnh và xúc động mạnh trong phim Mưa đỏ là khoảnh khắc hy sinh của Tạ (Phương Nam) - người nông dân xứ Thanh chất phác, hiền lành.

mua-do-1-1757575971740-17575759726331434433332.png

Khi trúng đạn và biết mình khó qua khỏi, anh đã gửi lại cho đồng đội bức thư dặn dò vợ con cùng số tiền đóng Đảng phí được gói ghém cẩn thận.

Tuy đây chỉ là một chi tiết nhỏ nhưng lại trở thành điểm nhấn giàu sức nặng, khắc họa rõ nét lý tưởng và trách nhiệm của một người Đảng viên giữa lằn ranh sống, chết.

Nhiều khán giả cho rằng, chi tiết này đã nâng tầm cái chết của Tạ, không đơn thuần là sự hy sinh của một người lính vì độc lập dân tộc, mà đã trở thành biểu tượng của tinh thần tận trung với Tổ quốc.

Tờ tiền đóng Đảng phí chính là lời khẳng định rằng, đến phút cuối, anh vẫn giữ trọn niềm tin vào lý tưởng cách mạng.

Bên cạnh đó, bức di thư Tạ gửi vợ con cũng khiến người xem không cầm được nước mắt. Đó là lời trăn trối của một người chồng, người cha, thể hiện tình cảm gia đình sâu nặng.

Con chim tượng trưng cho tự do, khát vọng hòa bình

Trong Mưa Đỏ, con chim nhỏ xuất hiện nhiều lần giữa bối cảnh bom đạn khốc liệt, như một biểu tượng bất tử của sự sống và khát vọng tự do. Trong khi con người, cây cỏ hay mọi thứ xung quanh đều bị chiến tranh tàn phá, thì chú chim vẫn kiên cường tồn tại, là người bạn đồng hành của Tú - chiến sĩ ngây ngô nhất, trong sáng nhất nhưng cũng vô cùng kiên cường, quả cảm.

mua-do-4-1757575973944-17575759743262008460978.png

Ở cuối phim, chi tiết Cường trao con chim cho Tấn, dặn Tấn thả chim về bầu trời càng làm hình tượng này trở nên ý nghĩa. Nó không chỉ đại diện cho sự giải thoát khỏi gông cùm chiến tranh, mà còn gợi lên khát vọng hòa bình, nơi con người được sống đúng nghĩa của một đời tự do. Con chim nhỏ, tưởng chừng mong manh, nhưng lại mang sức mạnh biểu tượng to lớn, rằng sự sống có thể bị vùi dập, nhưng tinh thần tự do thì không bao giờ bị giam hãm.

Những cơn mưa gột rửa

Những cơn mưa xuất hiện trong phim Mưa đỏ cũng là hình ảnh ẩn dụ đáng suy ngẫm. Theo chia sẻ của đạo diễn Đặng Thái Huyền, khi máu của người chiến sĩ thấm vào lòng đất, từng giọt mưa rơi xuống là sự gột rửa, cứu rỗi, xoá nhoà mọi hận thù, chữa lành những đau thương và mở ra một tương lai đầy hy vọng.

mua-do-2-1757575975112-17575759751682142685707.png

Những cơn mưa cho khán giả niềm tin vào sức sống mãnh liệt của thế hệ cha anh dẫu chiến tranh có bi thương, tàn khốc.

“Với tôi, cơn mưa chính là sự thanh tẩy, gột rửa, một cách hóa giải cho những bi thương của chiến tranh. Sau cơn mưa, trời lại sáng - đó cũng là thông điệp mà tôi muốn gửi gắm”, đạo diễn Đặng Thái Huyền nói với phóng viên Dân trí.

Chiếc khăn rằn đứt đôi

Trong Mưa đỏ, một trong những hình ảnh đắt giá nhất là khi chiếc khăn rằn bị xé đôi trong trận đối đầu khốc liệt giữa Cường (Đỗ Nhật Hoàng) và Quang (Steven Nguyễn).

Chiếc khăn rằn xuất hiện mang sức nặng biểu tượng xuyên suốt câu chuyện. Nó gắn liền với Cường và Hồng (Hạ Anh) - mối tình trong trẻo giữa khói lửa chiến tranh.

Trước lúc rời quê chạy loạn, mẹ Hồng trao cho con gái chiếc khăn như một kỷ vật. Sau này, Hồng gửi lại cho Cường, để chiếc khăn trở thành minh chứng cho tình yêu, đồng thời cũng là niềm tin để cả hai cùng vượt qua thử thách.

mua-do-5-1757575976050-17575759761161511909362.png

Suốt quá trình chiến đấu, chiếc khăn luôn thắt chặt bên chàng trai trẻ, nhắc nhớ anh về quê hương, về người con gái anh thương và lời ước hẹn chưa thành: “Hết chiến tranh, em cùng anh ra Bắc gặp mẹ nhé!”.

Không chỉ là kỷ vật, chiếc khăn còn đi cùng Cường trong những thời khắc sinh tử. Khi lâm vào trận chiến khốc liệt, anh đã dùng chính nó như một thứ vũ khí chống lại kẻ thù.

Và trong khoảnh khắc cả Cường và Quang cùng gục ngã sau trận giao tranh, bàn tay chàng trai trẻ vẫn nắm chặt chiếc khăn, như muốn giữ lại tất cả tình yêu, lý tưởng và sự hy sinh của đời mình.

Hình ảnh ấy vừa đau đớn vừa thiêng liêng, khắc sâu trong tâm trí người xem.

Cao trào của bộ phim được đẩy lên khi chiếc khăn rằn bị xé làm đôi trong cuộc đối đầu sinh tử giữa Cường và Quang. Chiếc khăn - vốn để giữ ấm, để kết nối yêu thương - giờ bị chia lìa như đất nước Việt Nam từng bị chia cắt bởi vĩ tuyến 17, nơi dòng Thạch Hãn đỏ máu.

Một nửa khăn thuộc về Cường, nửa còn lại rơi vào tay Quang, như một ẩn dụ rằng ở hai chiến tuyến, họ vẫn là những người con Việt cùng chung dòng máu, cùng mang nỗi đau và khát vọng đoàn tụ.

Bi kịch được đẩy đến tận cùng khi cả hai đều ngã xuống, để lại khoảng trống mênh mông của những giấc mơ chưa thành, những lời hẹn chưa kịp giữ.

Trên nền đất thấm máu, mảnh khăn rách đôi bỗng tạo thành hình chữ S - biểu tượng thiêng liêng của Tổ quốc. Đó là một trong những hình ảnh điện ảnh đẹp mà ám ảnh nhất Mưa đỏ gửi lại cho khán giả: Đất nước này có thể từng bị chia cắt, nhưng linh hồn dân tộc thì không thể tách rời.

Từ một kỷ vật tình yêu, chiếc khăn rằn đã vượt lên thành biểu tượng của khát vọng hòa bình, của tình riêng hòa trong tình chung, của sự hy sinh nơi cả hai phía để hôm nay đất nước liền một dải.

Hai màu hoa, một nỗi đau của người ở lại

Cảnh hai người mẹ đi thả hoa sau khi con trai mình ngã xuống là một trong những phân đoạn xúc động nhất phim. Mẹ Quang thả hoa trắng, còn mẹ Cường thả hoa vàng. Hai màu hoa khác nhau nhưng cùng chảy theo dòng nước, tượng trưng cho nỗi đau mất mát chung của những người mẹ Việt Nam thời chiến, dù con trai có thuộc chiến tuyến nào.

mua-do-3-1757575976971-1757575977053984835133.png

Khi viên đạn xuyên qua một người lính Dù thuộc bên nào đi chăng nữa. Thực ra nó đã xuyên qua trái tim của một người Mẹ.” - Abraham Lincoln.

Đặc biệt, hai màu hoa còn ẩn ý về các mối quan hệ của 2 chàng trai trẻ - những người cùng dành tình yêu đầu đời của mình cho Hồng. Quang vẫn còn độc thân, chưa một lần khiến Hồng rung động, nên mẹ Quang rải hoa trắng - tượng trưng cho người chưa lập gia đình. Còn với Cường, dù chỉ là lời hứa hẹn rằng hết chiến tranh sẽ đưa Hồng về ra mắt mẹ, nhưng dường như trong tâm thức, cả hai đã coi nhau như vợ chồng - hoa màu vàng tượng trưng cho người đã có gia đình.

Bởi vậy nên ở đoạn kết phim, Hồng cũng đứng trước mộ phần của người yêu, cùng với mẹ Cường. Hình ảnh này khiến nhiều người nghĩ ngay tới các mẹ, các vợ đã mất con, mất chồng nơi chiến trường. Màu hoa vàng là sự nối dài của nỗi đau, khi chiến tranh không chỉ cướp đi mạng sống người lính, mà còn cướp đi hạnh phúc trọn vẹn của những người ở lại.

Cảnh ăn rắn vì đói

Trong phim, chi tiết nhân vật Tấn vì quá đói mà phải ăn rắn sống cũng để lại nỗi ám ảnh và xúc động sâu sắc với khán giả.

mua-do-6-1757575977945-17575759780351471410032.png

Đây cũng là phân cảnh khiến diễn viên Trần Gia Huy không thể quên: “Đó là cảm xúc thật, hoàn toàn không cần diễn. Trong cảnh quay, tôi buộc phải cầm con rắn lên và cắn thật. Tuy nhiên, vì phim dán nhãn mác T13 (phim được phép phổ biến đến người xem từ đủ 13 tuổi trở lên - PV) nên cảnh đó nhiều chi tiết đã được lược bớt”, anh kể.

Gia Huy thừa nhận rằng, bản thân vốn rất sợ loài bò sát, nhưng khi bước vào vai diễn, anh tự nhủ mình không được phép để nỗi sợ chế ngự.

“Con rắn đúng là có độc, chỉ khác ở chỗ đã được buộc chặt miệng để giảm bớt nguy hiểm. Khi quay cảnh đó, tôi xác định đã chơi là chơi tới cùng, không để nỗi sợ lấn át. Tôi muốn làm thật, vì chỉ có cảm xúc sợ hãi thật sự mới lột tả đúng tinh thần nhân vật”, anh nhấn mạnh.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022