Làm lụng vất vả để dành dụm cho con

Tôi họ Lý, sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng nông thôn tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Từ năm 16 tuổi, tôi đã rời quê đi làm thuê, tự bươn chải để kiếm sống.

Sau khi lập gia đình, sinh con, gánh nặng cơm áo ngày càng nhiều, tôi may mắn được người họ hàng giới thiệu vào làm công nhân trong một xưởng dệt trên thành phố.

Hơn 10 năm làm việc chăm chỉ, tăng ca liên tục, tôi cũng dành dụm được chút vốn. Nhưng đến năm 2016, khi xưởng phá sản, tôi mất việc ở tuổi ngấp nghé trung niên.

Để trang trải cho con trai đang học đại học ở Quảng Châu, tôi phải tìm việc mới. Cuối cùng, tôi nhận làm quản gia cho một gia đình khá giả.

Công việc nặng nhọc nhưng lương cao, nhờ vậy vợ chồng tôi cũng tích góp được khoản tiết kiệm khoảng 150.000 NDT (tương đương 554 triệu đồng).

tuoi-gia-2-1757151236544162570752.jpg

Tôi hiểu rằng, khi tuổi già đến, cha mẹ không thể chỉ dựa vào tình cảm hay sự hiếu thảo mơ hồ. Ảnh minh hoạ

Con trai lập gia đình, mơ ước có mái ấm riêng

Con trai duy nhất của tôi sau khi tốt nghiệp đã ở lại Quảng Châu làm việc. Mức lương không cao nên việc mua nhà gần như bất khả thi.

Sau nhiều lần bàn bạc, vợ chồng con trai quyết định chọn mua nhà ở Huệ Châu, nơi có giá rẻ hơn.

Một năm tìm hiểu, các con đã chốt căn hộ 3 phòng ngủ với giá 800.000 NDT, cần đặt cọc trước 200.000 NDT.

Biết con khó khăn, tôi và chồng quyết định dốc toàn bộ số tiền tiết kiệm 150.000 NDT để giúp con trai có thể mua nhà.

Một câu nói khiến mẹ nhận ra sự thật phũ phàng của tuổi già

Ngày mang tiền đến cho con, khi xem hình ảnh căn hộ mới, tôi buột miệng cười nói: "Sau này về hưu, bố mẹ có thể lên đây chơi cả tháng, không lo chỗ ngủ nữa rồi".

Thực lòng tôi cũng chẳng có ý định sống cùng các con. Nhưng ngay sau câu nói đó, con dâu liền đáp lại với vẻ không vui: "Sau này nhà có thêm em bé, chưa chắc còn chỗ cho bố mẹ ở đâu ạ".

Câu trả lời ấy khiến tôi sững người. Tôi thử hỏi lại: "Nếu chỉ ở vài ngày thì sao?". Con dâu không trả lời, mà chỉ vội hỏi liệu chúng tôi có thể vay mượn thêm để giúp con trả tiền nhà không.

Khoảnh khắc đó, tôi nghẹn lòng. Suy nghĩ chốc lát, tôi quyết định rút lại khoản tiền 150.000 NDT, chỉ nói rằng vợ chồng tôi cũng không có lương hưu, khoản tiền ấy cần để dưỡng già, phòng khi ốm đau.

Bài học cho tuổi già: Tiền bạc là chỗ dựa cuối cùng

Sau sự việc ấy, con trai tôi có vẻ không vui. Nhưng tôi hiểu rằng, khi tuổi già đến, cha mẹ không thể chỉ dựa vào tình cảm hay sự hiếu thảo mơ hồ.

Dù thương con đến mấy, chúng tôi vẫn cần giữ lại một khoản dự phòng cho chính mình.

Tôi từng nghĩ, cho con tiền để mua nhà cũng là cách vun vén hạnh phúc gia đình, để rồi sau này nhận lại sự quan tâm, chăm sóc.

Nhưng chỉ một câu nói của con dâu đã giúp tôi nhận ra, ở tuổi già, nếu không giữ cho mình chỗ dựa tài chính, cha mẹ dễ rơi vào cảnh bị động và tủi thân.

tuoi-gia-2-17569588404701874510122-0-0-750-1200-crop-1756959378741493907785.jpgNgười đàn ông không vợ con nuôi 4 cháu thành đạt: Tuổi già an yên trong biệt thự

GĐXH - Anh trai mất, chị dâu bỏ đi, ông chọn nuôi 4 cháu và cái kết tuổi già viên mãn bất ngờ.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022