Thông tin tiểu sử cầu thủ bóng đá Maradona 

Tài năng nhất Điều đầu tiên nói tới Maradona, đó như là một thiên tài bẩm sinh. Diego Armando Maradona sinh ngày 30-10-1960 tại bệnh viện Policlínico Evita ở tỉnh Lanús, Argentina. Diego là con trai của ông bà Diego Maradona và Dalma Salvadora Franco. Cậu bé Diego Maradona lớn lên ở khu ổ chuột Villa Fiorito thuộc phía Nam vùng Gran Buenos Aires. Ngay từ những ngày đầu tiếp xúc với trái bóng tròn, Diego đã tỏ ra thích thú với việc luyện tập bóng đá. Năm 9 tuổi, Diego tham gia thi vào tuyển trẻ của câu lạc bộ Argentinos Juniors. Vượt qua vòng tuyển chọn, Diego được xếp vào lớp bóng đá của lứa cầu thủ sinh năm 1960 do Francisco Cornejo thành lập. Sau đó, Maradona được gọi lên đội I Argentinos Juniors, có trận thi đấu đầu tiên ở giải VĐQG ngày 20-10-1976 gặp Talleres de Córdoba, đúng 10 ngày trước khi tròn 16 tuổi. Đó là trận đấu đầu tiên trong cuộc chinh phục cả thế giới kéo dài của Diego.

Sự nghiệp chơi bóng của Maradona

Ở Argentinos, anh bắt đầu với cố gắng để cứu đội bóng khỏi tình thế khó khăn và kết thúc với việc tìm kiếm chức vô địch, một hình ảnh đã trở thành quen thuộc về sau này khi chơi cho các đội khác. Việc Maradona được HLV đội tuyển quốc gia Cesar Luis Menotti triệu tập chuẩn bị cho trận giao hữu gặp Hungary là một bước tiến vượt bậc. Sự thật là trước khi được mặc chiếc áo sọc xanh da trời và trắng, anh mới chỉ chơi có 12 trận ở giải hạng Nhất. Boca là câu lạc bộ mà Maradona có được danh hiệu VĐQG đầu tiên của mình năm 1982. Sau World Cup 1982 đáng thất vọng, Cesar Luis Menotti sang làm HLV Barcelona đã kéo theo cậu học trò Maradona.

Ở Barcelona, anh đã trải qua một thời gian khó khăn. Đầu tiên là vật lộn với bệnh viêm gan và sau đó một cú vào bóng hiểm ác của Andoni Goikoetxea (Athletic Bilbao) ngày 24-9-1983 đã đặt sự nghiệp thi đấu của Maradona bên bờ vực. Tuy nhiên, sức mạnh thể lực và ý chí đã giúp anh trở lại sân cỏ chỉ sau 14 tuần. Chính tại Barcelona, Maradona đã học được nhiều phong cách bóng đá châu Âu. Các cầu thủ tranh cướp quyết liệt hơn và ít thể hiện kỹ thuật hơn. Maradona nhận thấy rằng với phần lớn đồng đội của anh, di chuyển còn quan trọng hơn chơi bóng. Ngược lại, các đồng nghiệp và khán giả được chiêm ngưỡng vẻ đẹp bóng đá từ cái chân trái hoàn hảo của Maradona. Nhiều người nói rằng những gì anh đã làm với quả bóng ở Barcelona không bao giờ có thể lặp lại. Sang câu lạc bộ SSC Napoli, anh đã trở thành “thánh Diego” khi đưa đội bóng Italia này tới kỷ nguyên thành công nhất trong lịch sử của họ.

Ngày 10-5-1987, Napoli đoạt chức VĐQG đầu tiên còn Naples có thêm một ông thánh (Thánh Diego) ngoài vị thánh hộ mệnh San Gennaro của thành phố. Cả hai chức vô địch Italia (1987 và 1990) mà Napoli giành được trong lịch sử là nhờ có Maradona. Anh chơi trận cuối cùng của mình cho Napoli ngày 24-3-1991 gặp Sampdoria ở Genoa. Mẫu thử doping của Maradona cho kết quả dương tính khiến anh quyết định trốn chạy khỏi Italia mà không kịp chào tạm biệt những người hâm mộ Naples. Dù vậy, quãng thời gian ở Napoli đã trở thành đáng nhớ nhất với anh. Maradona trở lại sân cỏ trong màu áo FC Sevilla sau 15 tháng bị treo giò, một hình phạt quá nặng với một thiên tài hiếm có của bóng đá.

Đã VĐTG với Argentina, đã ngự trị ở vị trí cao nhất trong lòng người hâm mộ khi chơi ở Italia, Maradona đã đi tới đỉnh thiên đường. Sevilla có vẻ là điểm đến hoàn hảo đối với anh cho điều đó. Nhưng cũng chỉ sau hơn một mùa bóng, Maradona trở về quê hương chơi cho Newell’s Old Boys. Anh quyết định chia tay CLB mới để tập trung sức lực khi được gọi trở lại ĐTQG. Sự nghiệp thi đấu ở CLB của Maradona bị gián đoạn do vụ doping ở World Cup 1994. Thế nhưng, anh đã chứng tỏ “sức mạnh” của mình không phụ thuộc vào tuổi tác hay trọng lượng khi trở lại chơi cho Boca Juniors từ cuối năm 1995 cho tới khi treo giày thực sự năm 1997 ở tuổi 37. Maradona gặt hái được thành công lớn nhất là danh hiệu VĐTG với ĐT màu áo sọc trắng-xanh da trời, nơi anh đã chơi 91 trận và ghi được 34 bàn thắng. World Cup 1986 là giải đấu mà những phẩm chất thiên tài của Maradona đã thăng hoa và những đóng góp của anh đã góp phần quyết định vào chức VĐ cho đội bóng áo sọc xanh-trắng.

Maradona4.jpg

Cá tính nhất Dám làm ê mặt Pele và FIFA có lẽ là điều thể hiện cá tính mạnh mẽ nhất của cầu thủ “vang bóng một thời” này. Vào đầu năm 2000, nhân sự kiện thế giới bước vào thiên niên kỷ mới, FIFA đã quyết định tổ chức bầu chọn Cầu thủ xuất sắc nhất thế kỷ 20 thông qua website chính thức của mình. Kết quả là “Cậu bé vàng” người Argentina dễ dàng chiến thắng với 53,6% phiếu bầu. Pele phải chấp nhận về nhì với tỷ lệ phiếu bầu khá thấp 18,53%. Sau đó, như không muốn để một cầu thủ lớn, là biểu tượng của bóng đá thế giới như Pele lại phải ra về “tay trắng”, nên Ban điều hành FIFA đã quyết định bổ sung một giải thưởng nữa để “chữa cháy”. Và “trớ trêu” thay lần này người chiến thắng không phải ai khác ngoài Pele.

Có lẽ quá bức xúc với lối hành xử có phần thiên vị cho Pele nên tại lễ trao giải, thay vì cư xử nhã nhặn và tôn trọng FIFA cũng như “tiền bối” Pele thì cựu thủ quân đội tuyển Argentina lại xối xả chỉ trích hành động bầu chọn của LĐBĐ Thế giới đồng thời bỏ về ngay sau khi nhận được giải thưởng từ Ban tổ chức mà không cần chờ FIFA trao giải cho huyền thoại người Brazil diễn ra ngay sau đó. Cũng chính vì cá tính đó nên khi nhận chức HLV đội tuyển Argentina dự World Cup năm 2010, Maradona đã đưa ra một loạt những ý tưởng “quái đản” (theo nhận định của các phòng viên và người hâm mộ Argentina) và đã bị vấp phải rất nhiều sự phản ứng từ báo giới và người hâm mộ. Điều đầu tiên Maradona đưa ra là từ chối cho các phóng viên và người hâm mộ vào theo dõi các buổi tập của đội tuyển Argentina. Tiếp sau đó trong buổi tập nội bộ, Maradona bố trí một đội hình thì đấu rất “kỳ lạ”, sếp Messi đá hậu vệ trái, thủ môn Andujar đá tiền vệ biên, hậu vệ phải là Veron, Milito - Higuain đá cặp trung vệ còn trung phong duy nhất là… Heinze.

Trong số những ý tưởng quái đản của Maradona vấp phải nhiều sự phản đối nhất là quyết định loại Cambiasso và Zanetti, hai cầu thủ vừa trải qua mùa giải xuất sắc giúp Inter giành cú ăn Ba lịch sử. Kết quả cho những hành xử của Maradona đã làm đội tuyển ưu tú nhất của bóng đá Nam Mỹ phải xách vali về nước sau khi bị “cỗ xe tăng” Đức của Joachim Loew nã cho 4 “quả đại bác”…

manadona.jpg

Bốc đồng nhất Ai cũng biết Maradona là người giàu tình cảm nhưng lại kém kiềm chế! Tại trận chung kết World Cup 1990, cảm xúc đó được thể hiện rõ hơn bao giờ hết. Sau khi bị đuổi mất 2 người vì những pha vào bóng thô bạo, Argentina cuối cùng bị thua trận do một pha bắt penalty “trời ơi” từ phía trọng tài ở phút 84. Vậy là kể từ đó đến hết trận, bất cứ khi nào có thể Maradona lại chạy theo cãi cự quyết liệt với trọng tài. Trận đấu kết thúc với phần thua thuộc về Argentina. Thất vọng cùng cực, đội trưởng của “các vũ công tango” đã òa khóc nức nở như một đứa trẻ. Đó là một trong những hình ảnh đáng nhớ nhất của Italia 90. Tính cách bốc đồng của cầu thủ nhiều tai tiếng này khi còn đang thi đấu đã được các đồng nghiệp ghi nhận, có những lần Maradona đứng lên chiêu đãi toàn bộ đội bóng “xả trại”, những buổi chơi thâu đêm suốt sáng đó có lẽ cũng không kém cạnh mấy so với các ngôi sao mới bây giờ như Ronaldinho hay C.Ronaldo. Cũng bởi thói quen đốt tiền đó mà trong giai đoạn thi đấu cho Napoli (1984-1991), Maradona đã phải gian lận thuế để lấy tiền ăn chơi, phá phách cho thỏa chí “tang bồng”. Bị cơ quan thuế phát hiện, tổng số tiền thuế mà Maradona đã gian lận (tính cả lãi, tiền phạt) lên tới gần 37 triệu euro. Với số nợ này thì có đến hết đời Maradona cũng không trả hết được nợ, dù có đăng quang tại VCK World Cup 2010 đi chăng nữa…

Điên cuồng nhất Năm 2000, khi cả sự nghiệp và đời tư đang trượt dài, Maradona luôn là mục tiêu nhắm tới của các thợ săn ảnh (paparazi). Trong một lần quá nổi nóng và không thể kiềm chế được bản thân, cựu cầu thủ của Napoli đã lao tới đấm và đập vỡ cửa kính xe của một phóng viên. Bên ngoài sân cỏ là vậy! Nhưng những hành động điên cuồng của Maradona cũng được mang vào tận trong sân cỏ! Trong trận đấu chung kết cúp Nhà vua Tây Ban Nha năm 1984, sau khi Barca bị Athletic Bilbao hạ 1-0, Maradona đã song phi thằng vào người đối phương, khơi mào cho một màn tỷ thí “võ karate” dữ dội giữa cầu thủ và thành viên hai đội. Khi không dùng được chân tay để “nói chuyện” thì Maradona lại dùng cái miệng “khó chịu” của mình để thể hiện. Năm 1990, Argentina lọt vào trận chung kết World Cup tại Roma với một lối chơi khá phản cảm và không được nhiều người ủng hộ. Trong trận đấu cuối cùng với đội tuyển Đức lúc đó, ngay khi quốc ca Argentina vang lên không ít cổ động viên của “cỗ xe tăng” đã huýt sáo, la ó. Như để đáp lại sự khiếm nhã này, Maradona đã cố tình quay mặt về phía camera và hai lần nói to một cụm từ bằng tiếng Tây Ban Nha: “hijos de puta” (những thằng khốn). Và tất nhiên hình ảnh này nhanh chóng được truyền tới hàng trăm quốc gia trên khắp thế giới. Nhưng dẫu thế nào đi chăng nữa thì tài năng vẫn là tài năng! Diego Armando Maradona vẫn mãi mãi là một trong những thần tượng của nền bóng đá hiện đại...

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022