Nhìn từ ngoài vào, ai cũng nghĩ em trai tôi lấy được vợ tốt.

Linh là kiểu con dâu mà nhà nào cũng thích: ít nói, chịu khó, không bao giờ than thở. Từ ngày về làm dâu, cô ấy gần như gánh hết việc nhà. Đi làm về là vào bếp, có hôm mệt đến mức ăn cơm xong chỉ ngồi lặng đi chứ không nói câu nào.

Ba năm cưới nhau, chưa từng thấy Linh cãi lại bố mẹ chồng. Tiền bạc cũng vậy. Lương tháng đưa cho chồng, chồng lại đưa mẹ giữ, Linh chưa từng hỏi han. Nhiều người trong họ khen Linh biết điều, biết sống. Chỉ có tôi là thấy lạ.

Một người phụ nữ trẻ, đi làm đều, có suy nghĩ, không thể nào vô tư đến mức không quan tâm gì đến tương lai của mình.

Buổi giỗ ông nội cuối tháng trước là lúc mọi chuyện vỡ ra.

Sau bữa cơm, khi mọi người còn đang ngồi nói chuyện, Linh đứng dậy. Cách cô ấy nói chuyện không to tiếng, không căng thẳng, nhưng khiến cả căn nhà im lại.

Linh không kể lể. Cô chỉ lần lượt nói những việc đã xảy ra suốt 3 năm qua: tiền chung không rõ ràng, những lời so sánh vô tình mà nghe lâu ngày thành vết xước, những hứa hẹn về chuyện ra riêng cứ lùi dần rồi biến mất.

hq720-1-17663903077691386979389-1766403925287-17664039261291883403491.jpg

Ảnh minh họa

Cô nói rất bình tĩnh, như thể đã tự mình tiêu hóa hết mọi cảm xúc trước đó rồi.

Điều khiến mọi người sững lại không phải là những gì Linh chịu đựng, mà là phần sau.

Trong suốt thời gian làm dâu, Linh âm thầm giữ lại một phần rất nhỏ từ tiền lương của mình. Không phải để giấu giếm, cũng không phải để tính toán với ai, chỉ đơn giản là để phòng cho một ngày, cô cần có chỗ đứng cho chính mình.

Số tiền đó đủ để Linh đặt cọc một căn hộ nhỏ, đứng tên riêng.

Không ai trong nhà ngờ đến điều này. Bởi từ trước đến nay, Linh luôn hiện diện như một người phụ nữ hiền lành, cam chịu, không có nhu cầu riêng.

Buổi giỗ hôm đó kết thúc sớm hơn mọi năm. Không khí trong nhà nặng nề, nhưng không còn ai dám nói những câu vô tư như trước.

Sau hôm ấy, cách mọi người đối xử với Linh khác đi. Tiền bạc bắt đầu rõ ràng hơn, những chuyện từng bị bỏ lửng được nhắc lại một cách nghiêm túc. Em trai tôi cũng thay đổi, ít vô tâm hơn.

Có người trong họ bảo Linh khôn, thậm chí là đáng sợ.

Nhưng tôi nghĩ, một người phụ nữ hiền không có nghĩa là người đó không biết nghĩ. Chỉ là họ chọn im lặng cho đến khi đủ tỉnh táo để tự bảo vệ mình.

Và đôi khi, thứ khiến người khác tái mặt không phải là sự toan tính, mà là sự chuẩn bị lặng lẽ của một người từng bị coi là quá hiền . Cô em dâu này thật sự đáng để tôi học hỏi.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022