
GĐXH - Làm cha mẹ, ai cũng mong con cái mình thông minh, lanh lợi. Nhưng bạn có nhận ra không, những người thực sự thành công, ngược lại, không phải lúc nào cũng là người thông minh nhất.
Thật vậy, điều khiến cha mẹ đau lòng nhất trên hành trình nuôi con, không phải là con bị ngã hay ốm đau, mà là khi con nắm chặt tay, mắt đỏ hoe nói với bạn: "Có người bắt nạt con", và lúc đó, chúng ta lại không tìm được cách bảo vệ con thực sự.
Nhiều người mắng con khiến con càng tủi thân hơn, có người lại dạy con dùng nắm đấm gây họa. Cuối cùng, người chịu thiệt thòi vẫn là đứa trẻ.
Vậy, khi con bị bắt nạt, cha mẹ nên làm gì mới đúng?
Mẹ Bỉm Sữa chia sẻ về nội dung này trên Abolouwang, nhận được sự quan tâm của các bậc cha mẹ. Trước hết, hãy nói về hai cái bẫy mà phụ huynh dễ mắc phải nhất. Mắc một lần, cảm giác an toàn của con sẽ giảm đi một phần. Bạn tuyệt đối không được xem nhẹ!

Khi con trẻ bị bắt nạt, cả thế giới của con dường như sụp đổ. Ảnh minh họa
Hai cái "bẫy" nguy hiểm nhất của cha mẹ khi đứng trước việc con bị bắt nạt
Cái "bẫy" thứ nhất là câu nói đau lòng: "Sao chúng chỉ bắt nạt con mà không bắt nạt đứa khác?"
Câu nói này sẽ khiến trẻ cảm thấy "mình bị bắt nạt là đáng đời". Lâu dần, con sẽ không dám nói ra khi gặp chuyện. Người khác xô đẩy, giật đồ, con chỉ biết nhịn, dần dần trở thành "quả hồng mềm" để người khác tùy ý chèn ép.
Hãy nhớ rằng, chúng ta luôn mong con được vui vẻ, chứ không phải để con phải tự vấn bản thân khi chịu ấm ức!

Ảnh minh họa
Cái "bẫy" thứ hai phổ biến hơn: Vừa nghe con bị bắt nạt là đập bàn: "Sao con không đánh trả? Mình không được chịu thiệt!".
Nếu lũ trẻ chỉ đang chơi đùa, con đánh trả chẳng phải làm chuyện nhỏ xé ra to sao? Nếu gặp đứa trẻ to khỏe hơn, con đánh không lại, chẳng phải tự chuốc lấy vết thương nặng hơn sao?
Vì vậy, chiêu "đánh trả" trông có vẻ hả hê, nhưng thực chất rất dễ khiến trẻ hình thành thói quen "dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề". Sau này gặp mâu thuẫn nhỏ cũng bốc đồng, đây không phải là điều chúng ta muốn thấy.
Hai câu nói còn hiệu quả hơn mọi đòn đánh
Thực ra, cách bảo vệ con không hề phức tạp. Chỉ cần hai câu nói này, học được thì hiệu quả hơn bất cứ điều gì.
Câu thứ nhất: "Bị bắt nạt không sao, sau lưng con luôn có bố/mẹ"
Từ khi con trai tôi học mẫu giáo lớn, tôi thường nói câu này trước khi con đi ngủ.
Hôm đó, con chơi súng nước trong khu phố, bị một đứa trẻ lớn hơn hai tuổi giật súng và xô ngã. Những lần trước, chắc chắn con đã khóc chạy lại tìm tôi, nhưng lần đó con lại không khóc.
Con nói với đứa bé kia: "Đây là súng nước của tôi, bạn phải trả lại". Thấy đối phương không đưa, con chạy thẳng đến chốt bảo vệ khu phố, kể lại tình hình với chú bảo vệ, và cuối cùng lấy lại được súng.
Tối đó, khi con kể lại chuyện này với tôi, mắt con lấp lánh: "Mẹ ơi, con biết mẹ sẽ giúp con, nên con không sợ. Con nghĩ con tự giải quyết được". Bạn có biết lúc đó tôi đã xúc động đến mức nào không?
Câu nói này thực chất là tiêm cho con một "liều thuốc trấn an". Không phải để con dựa vào cha mẹ mà hung hăng, mà là để con biết rằng, dù gặp rắc rối gì, vẫn có người "bao bọc" cho con. Con có chỗ dựa, con mới có dũng khí tự mình đối mặt với vấn đề, chứ không phải trốn tránh hay dùng nắm đấm khi gặp chuyện.
Lòng dũng cảm của trẻ chưa bao giờ là bẩm sinh, mà là do cha mẹ từng chút một vun đắp bằng những câu "Có mẹ/bố đây" đấy!

Luôn có bố mẹ bên con. Ảnh minh họa
Câu thứ hai: Dạy con "Nói KHÔNG LỚN tiếng"
Đừng nghĩ con nhỏ, nói "Không" sẽ thiếu tự tin. Thực chất, những đứa trẻ bắt nạt thường "bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh".
Con càng nhút nhát, chúng càng lấn tới. Con càng kiên định, chúng càng không dám gây sự.
Đôi khi, cái trẻ thiếu không phải là dũng khí, mà là "phương pháp từ chối". Chúng ta có thể luyện tập cùng con qua các tình huống giả định: "Nếu có người bảo con cho họ chép bài tập, con sẽ nói gì?", "Nếu có người cố ý giẫm lên giày con, con sẽ nói gì?"
Hãy giúp con ghi nhớ trong lòng những câu như: "Bạn không được giật đồ của tôi", "Đừng chạm vào tôi", "Nếu bạn còn như vậy, tôi sẽ nói với cô giáo" - để khi gặp chuyện thực sự, con có thể nói ra ngay lập tức.
Đây không phải là dạy con đối đầu với người khác, mà là dạy con bảo vệ ranh giới của mình, biết rằng "Đồ của mình, cơ thể của mình, người khác không được tùy tiện chạm vào hay xâm phạm".

Ảnh minh họa: Shutterstock
Mục tiêu cuối cùng: Giúp con có "Năng lực chống đỡ"
Thực ra, mục tiêu cuối cùng của cha mẹ không phải là để con "không bao giờ bị bắt nạt", mà là giúp con phát triển khả năng ứng phó với giông bão. Giống như quấn dây bảo vệ cho cây non, không phải để gió không chạm vào nó, mà là để bản thân nó tự chống chọi được với gió.
Trước hết, phải giúp con hình thành một lớp "áo giáp mềm": Có thể bảo vệ bản thân, đồng thời dung thứ cho những sai lầm nhỏ của người khác. Có lớp "áo giáp mềm" này, con sẽ không trở thành "nhím con" ai chạm vào cũng xù lông, cũng không trở thành "thùng thuốc súng" kìm nén rồi bùng nổ.
Thứ hai, giúp con hình thành một "bản lĩnh thông minh": Biết phân biệt đâu là ác ý, đâu là hiểu lầm; biết khi nào nên kiên trì, khi nào nên quay lưng.
Không phải mọi xung đột đều phải "giành chiến thắng". Đôi khi, quay lưng bước đi còn thông minh hơn việc đối đầu. Chỉ cần chúng ta dạy con tìm đúng phương pháp, con sẽ giải quyết vấn đề bằng trí tuệ, chứ không phải bằng sự bốc đồng.
Lời kết của Mẹ Bỉm Sữa
Cha mẹ nuôi con, không phải mong con trở thành "kẻ đầu sỏ", cũng không phải mong con thành "kẻ chịu ấm ức". Chúng ta hy vọng rằng dù có chuyện gì xảy ra, con vẫn có thể an toàn, hạnh phúc và cởi mở.
Bạn có nghĩ đây là mong muốn đơn giản nhất của các bậc cha mẹ không?