Trong mắt mọi người, tôi là một người đàn ông giỏi giang toàn diện. Nhỏ thì học giỏi. Lớn thì luôn hoàn thành xuất sắc công việc. Tôi có lương cao, có nhà cửa, có xe ô tô và một công việc mơ ước đối với người khác.
Nhưng chỉ có tôi mới thấm được cuộc sống chán chường, rối bời của mình. Mỗi ngày trôi qua, tôi phải sống trong một cái vỏ bọc hoàn hảo đến mức áp lực. Công việc quá lớn, tôi không thể nào xoay xở nổi nhưng vẫn không dám mở miệng nhờ vả ai. Bởi tôi sợ họ sẽ chê bai tôi là kẻ bất tài, yếu đuối. Nỗi sợ càng lớn, tôi càng lựa chọn IM LẶNG trước mọi vấn đề của cuộc sống.
Vợ tôi luôn thắc mắc, tại sao khi về nhà, tôi luôn đem theo một bộ mặt cau có. Thay vì chia sẻ, tôi chọn IM LẶNG. Đồng nghiệp hỏi tại sao tôi luôn nhăn nhó mặt mày và khó chịu. Tôi vẫn lựa chọn IM LẶNG. Có những ngày, tôi chỉ ngủ 3-4 tiếng đồng hồ vì quá nhiều công việc cần làm. Nhưng tôi không nhờ được ai.
Năm ngoái, tôi dùng một nửa tiền tiết kiệm của gia đình để đầu tư làm ăn. Bây giờ, số tiền đó có nguy cơ mất trắng vì thua lỗ. Đó là trường hợp may mắn. Nếu xui xẻo, tôi còn bị thâm nợ và phải mất thêm một khoản lớn tiền để đền bù. Tôi rơi vào tình trạng thất bại.
Vì ức chế tâm lý, tôi đổ dồn lên vợ con. Mẹ con cô ấy không hiểu tại sao tôi biến thành kẻ gia trưởng, vũ phu. Ngày vợ dẫn con bỏ đi, tôi như chết lặng hoàn toàn.

Lần đầu tiên trong đời, tôi lên mạng tìm kiếm phim hay để xem cho đỡ trống trải và cô đơn. Thật may mắn khi tôi chọn phim "Sex Education", một bộ phim giáo dục giới tính tuổi vị thành niên. Mỗi nhân vật trong phim đều có những hoàn cảnh gia đình riêng, từ đó hình thành những nét tính cách riêng. Nhưng tựu trung lại, họ đều rất thật, rất gần gũi với cuộc sống chúng ta.
Trong phim, tôi rất tâm đắc với câu nói của nhà trị liệu tâm lý học Jean Milburn. Cô ấy đã khuyên em gái Joanna của mình rằng hãy cởi mở hơn để nói về những vết thương của quá khứ và tìm kiếm điểm tựa từ chính gia đình của mình.
Bởi trong suốt những năm tháng trưởng thành, Joanna đã phải chịu đựng những thương tổn thương tâm lý kể từ khi bị lạm dụng lúc còn nhỏ và cô như chưa từng thật sự bày tỏ điều này với bất kỳ ai. Có thể là vì Joanna ngại ngùng, xấu hổ. Cũng có thể vì tổn thương quá lớn nên Joanna không muốn bộc bạch. Nhưng lời khuyên của Jean đã giúp Joanna có thể mở lòng, kể ra câu chuyện ám ảnh và tìm kiếm sự bình an trong tâm hồn.
"Chỉ cần nói ra đã thật sự là bước đầu để nhận sự giúp đỡ", câu nói của Jean đã tác động mạnh mẽ đến tôi. Phải rồi, chỉ cần nói ra thôi, chỉ cần mạnh dạn nói ra những điều mình đang giữ kín trong lòng đã là một thành công. Khi đó, người khác sẽ nhận ra, bạn cần giúp đỡ. Còn khi bạn chọn im lặng, tức là bạn đang khước từ sự quan tâm và giúp đỡ từ mọi người.
Tôi đã gọi điện cho vợ, kể hết mọi chuyện và những áp lực đang đè nặng cho cô ấy nghe. Cuộc điện thoại dài hơn một tiếng đồng hồ, tôi đã rơi nước mắt. Vợ tôi cũng khóc. Lần đầu tiên tôi chọn nói ra để vợ hiểu được mình.
Ngày hôm sau, cô ấy đưa con về. Vợ đã nấu cho tôi một bữa ăn rất ngon. Chúng tôi ngồi bàn bạc sẽ làm gì nếu tôi rơi vào tình huống xui xẻo. Vợ đồng ý dùng tiền tiết kiệm để hỗ trợ tôi trả nợ nhưng cũng hi vọng tôi sẽ mở lòng với cô ấy nhiều hơn. "Đừng gạt em ra khỏi cuộc sống của anh. Em là vợ anh mà". Cô ấy nói thế.
Bộ phim "Sex Education" đã giúp đỡ tôi trong quá trình gỡ rối phức tạp của cuộc sống. Thật ra mà nói, chỉ cần một bước đơn giản thôi: Nói ra mọi chuyện, là bạn đã giúp cuộc sống dễ dàng hơn rất nhiều. Đây cũng là bài học mà tôi tâm đắc nhất sau khi xem phim.