Tôi không bao giờ nghĩ rằng cuộc đời mình có thể thay đổi chỉ vì một video dài đúng 2 phút.

Tôi và người yêu cũ chia tay cách đây gần 4 năm. Anh ấy từng là thanh xuân của tôi nhưng cũng là người khiến tôi đau khổ suốt một thời gian dài. Không vì phản bội, mà vì… sự im lặng đến tàn nhẫn. Một buổi sáng thức dậy, anh nhắn đúng 7 chữ: "Anh xin lỗi. Mình dừng lại nhé!"

Rồi anh ta biến mất khỏi tất cả các nền tảng. Tôi không tìm thấy anh, không ai biết anh ở đâu. Chúng tôi chia tay không một lời giải thích.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tôi mất gần 2 năm để hàn gắn bản thân, rồi gặp người chồng hiện tại – anh không quá lãng mạn nhưng ổn định, kiên nhẫn và sẵn sàng gắn bó. Một mối quan hệ đúng nghĩa "an toàn để cưới".

Đám cưới được tổ chức ở một khách sạn lớn, gần 300 khách mời. Mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch, tôi bước vào lễ đường trong bộ váy trắng và khăn voan, tay run run vì xúc động. Đó là thời khắc tôi từng mơ suốt tuổi trẻ.

895381347626345-1620463642-199-width640height426-1654-1706196337003-17061963370822059428465-1753064115971-1753064116217854593987-1753067385019-17530673851472036832202.jpg

Ảnh minh họa

Và đúng lúc MC đang chuẩn bị tuyên bố nghi lễ trao nhẫn bắt đầu, phụ dâu thì thầm bên tai tôi: "Có người gửi cho chị một video. Tên người gửi là… Hưng".

Tôi chết lặng. Hưng là anh ta, tên người yêu cũ của tôi.

Tôi chưa kịp phản ứng thì cô ấy đã dúi điện thoại vào tay tôi. Chỉ một dòng tin kèm video: "Em cần phải biết điều này trước khi quá muộn".

Tôi liếc nhanh sang chồng chưa cưới. Anh đang cười, tay cầm hộp nhẫn, chờ tôi bước lên. Không hiểu sao, tôi lại nhấn "play".

Video bắt đầu bằng hình ảnh một góc phòng quen thuộc. Một tập hồ sơ được bày ra trong đó là giấy khám thai và ảnh siêu âm của một người phụ nữ – là bạn thân của tôi.

"Anh đã bị gài bẫy. Cô ta nói đang mang thai con anh, ép cưới. Nhưng đó là cái bẫy anh không muốn em vướng vào. Anh chọn cách biến mất. Nhưng một tháng trước, anh phát hiện ra... đứa bé không phải của anh".

Góc máy tiếp theo là kết quả ADN cùng hình ảnh người bạn thân của tôi cãi nhau với một người đàn ông lạ trong phòng.

"Anh biết em sắp cưới. Anh không còn gì để níu kéo. Nhưng em phải biết: chồng sắp cưới của em… là người đàn ông trong đoạn video đó. Và họ đã quen nhau trước cả khi em gặp anh ta".

Tôi sững sờ. Cái gì đang xảy ra với tôi thế này?

Người đàn ông trong đoạn cãi nhau với bạn thân tôi… chính là chồng sắp cưới trong bộ đồ đời thường quen thuộc mà tôi từng giặt ủi hàng trăm lần.

Tôi cảm thấy cả thế giới như sụp xuống.

Video dừng đúng lúc tiếng MC vang lên lần nữa: "Xin mời cô dâu bước lên trao nhẫn".

Tôi không nhớ lúc đó mình đã làm sao, chỉ nhớ cảm giác nóng ran trên má, đôi tay run rẩy gỡ khăn voan, rồi tôi quay người, bước khỏi lễ đường trong ánh mắt 300 người.

Tôi không biết Hưng còn yêu tôi không. Cũng không chắc mình có tha thứ cho người bạn thân và vị hôn phu phản bội kia không.

Chỉ biết rằng, có những cú vả của số phận, đến muộn nhưng chính xác tuyệt đối.

Giờ đây, tôi đối mặt với hàng chục tin nhắn, hàng loạt lời hỏi han và một câu hỏi duy nhất lặp lại trong đầu: "Giá như tôi không xem video đó thì sao?".

Nhưng... Nếu không xem, tôi đã tự tay bước vào một địa ngục được rắc hoa hồng. Tôi phải giải quyết mọi chuyện thế nào cho bố mẹ tôi đỡ đau lòng đây?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022