Chồng tôi là chủ thầu xây dựng nên phải đi công tác thường xuyên theo công trình, còn tôi thì làm kinh doanh tự do.
Khi tôi mang thai bé thứ hai, chúng tôi quyết định chuyển về ở với bố mẹ tôi đẻ để có người phụ giúp chăm sóc con nhỏ.
Bố mẹ chồng dù không đành lòng nhìn con dâu chuyển về quê sống, nhưng vì ông bà tuổi cao sức yếu, chẳng thể chăm tôi ở cữ nên đành chấp nhận.
Mặc dù khi ở nhà ở thành phố, anh luôn tỏ ra là người yêu thương vợ con hết mực, nhưng mỗi khi nhắc đến nhà ngoại, tôi có cảm giác chồng mình có điều gì đó không hài lòng.
Chính vì thế mà chồng rất ít khi về quê thăm bố mẹ tôi, thậm chí nhà có việc như giỗ chạp hay cưới xin họ hàng, anh cũng không tham gia.
Là con gái đi lấy chồng xa, đương nhiên mỗi lần ở quê có việc, đi đâu tôi đều muốn có chồng đi cùng để hãnh diện với anh em họ hàng. Dù gì trong họ thì vợ chồng tôi cũng được xếp vào hàng khá thành đạt.
Tôi đã thuyết phục rất nhiều nhưng lần nào nhà ngoại có việc chồng tôi cũng có lý do để từ chối. Lúc thì bận công việc, có cuộc hẹn với bạn bè hay đi công tác.
Mỗi khi thấy 2 mẹ con là cả nhà lại hỏi chồng tôi đâu sao không về khiến tôi rất khó xử và cả khó chịu với chồng nữa.
Ngoài chuyện chồng không chịu về nhà ngoại thì gần như chồng tôi không có điểm gì để chê. Một ngày có 24 tiếng thì anh dành một nửa thời gian để làm việc, thậm chí có những ngày anh làm việc đến tận 2h sáng, tôi bảo anh đi ngủ thì anh nói cố làm cho xong.
Nhiều khi tôi giận chồng bảo ''anh cứ cày như thiêu thân thế ốm thì sao'?'', anh lại ôm lấy tôi và bảo cố gắng một chút cho vợ con có cuộc sống thoải mái. Mỗi lần như thế tôi như được xoa dịu, lại thấy mình may mắn khi có người chồng biết lo cho gia đình đến thế.
Hôm trước em nhà cậu tôi đi lấy vợ, cậu mợ và em có gọi điện mời chồng tôi về dự đám cưới nhưng chồng tôi không chần chừ mà từ chối luôn, anh nói đang đi công tác, có tôi ở quê đại diện rồi.
Tôi tỉ tê rủ chồng về vì cũng 3 tuần rồi chồng không về thăm tôi, nhưng anh vẫn nhất mực từ chối làm tôi phát cáu. Tôi hỏi vì sao anh lại không muốn về nhà ngoại thì anh bảo chỉ đơn giản là không thích thôi.
Tôi chất vấn mãi để hỏi lý do thì anh nói cảm thấy không được bố vợ tôn trọng. Khi nhà tôi mở công ty thì bố vợ không cho vay đồng nào, nhưng khi em gái tôi lập nghiệp thì bố vợ cho những 2 cây vàng.
Tôi bật cười khi nghe điều chồng nói. Lúc này tôi mới cho anh biết ''bí mật'' về cây vàng đó. Thực ra đó là tiền của em gái tôi làm ra, sau đó gửi bố mẹ mua vàng và đưa cho khi vợ chồng em ấy lập nghiệp để hãnh diện với nhà chồng vì bố mẹ chồng em ấy cũng cho 4 cây vàng.
Tôi đã giải thích đến thế rồi mà chồng vẫn không chịu nghe, vẫn giận bố mẹ tôi vì chuyện năm xưa.
Thực tình tôi không biết phải giải thích thế nào cho chồng tôi hiểu nữa.
Theo Infonet