Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở thành nhân vật chính trong một câu chuyện oái oăm như thế này. Thế nên mới nói, yêu phải 1 anh chàng ái kỷ khổ 1 thì lấy phải 1 ông chồng ái kỷ khổ đến 1000.

Tôi là 1 người đàn bà nhưng những gì tôi phải gánh trên vai thì có khi chẳng nhẹ nhàng hơn ông đàn ông nào. Cũng may mà trời thương nên bản thân còn may mắn khiến được tiền chứ không ôm 2 đứa con mà không có đồng nào trong tay thì không hiểu sẽ còn bi kịch đến thế nào nữa.

Hiện tại tôi đang là giám đốc của một công ty nhỏ, công ty cũng mới thành lập được hơn 5 năm thôi nhưng trộm vía là vận hành trơn tru, không phải nợ lương nhân viên bao giờ, mọi thứ không quá xuất sắc nhưng đủ để nhiều người mơ ước trong thời kỳ kinh tế khó khăn này.

Tôi là 1 người vợ, là 1 người mẹ của 2 đứa con nhỏ, à không, tôi là mẹ của 2 đứa con nhỏ và 1 cậu con trai lớn đùng - không ai khác chính là ông chồng của tôi.

Tôi đã dành cả thanh xuân, sức khỏe, tinh thần của mình để xây dựng sự nghiệp và một gia đình hạnh phúc. Tôi biết chồng mình nói trắng ra là bất tài nhưng ít nhất anh ta chưa gây ra tội vạ gì nghiêm trọng nên tôi vẫn cứ sống chung, mặc dù đã từ lâu rồi tôi biết bản thân mình có phần không tôn trọng chồng.

69b78812c002b17a91a77c601cbb3444-17428036095831194357026-1742807711414-17428077115591800644646.jpg

Tuy nhiên, mọi thứ vượt ra khỏi giới hạn của nó khi tôi phát hiện chồng mình, ngoại tình với một cô nhân viên trong công ty của chính tôi. Cô bé này cũng mới vào làm mà thôi, chưa biết cũng chưa hiểu chuyện nhưng bản tính thích ăn sẵn nằm ngửa nên khi thấy ông chồng bảnh chọe của tôi lại cứ nghĩ vớ được mối ngon nên nhảy vào húp ngay lập tức.

Tôi biết chuyện chỉ gọi cả 2 ra để nói chuyện cho rõ ràng, thứ tôi khó chịu không phải là chồng mình phản bội cũng không phải bản thân cõng rắn về nhà mà vì anh ả dám mèo mả gà đồng ở công ty tôi, đứa con tinh thần của tôi.

Nhưng khổ, ông chồng thất nghiệp của tôi nào có dám bỏ vợ mà cũng sợ bị vợ bỏ, hèn nhát như vậy nhưng vẫn có gan đi cặp bồ, thế mới tài!

Sự ngoại tình của anh không chỉ là một sự phản bội cá nhân mà còn ảnh hưởng đến môi trường công việc chung quanh tôi. Tôi phải giữ bình tĩnh, xử lý tình huống một cách chuyên nghiệp chứ không thể để cái thể loại đàn ông này làm ảnh hưởng đến mình được.

Tôi giải quyết nhanh gọn và dứt khoát. Chồng thì bỏ, nhân viên thì đuổi. Nhân viên đuổi thì đơn giản nhưng chồng thì cứ khóc lóc ỉ ôi xin tha thứ đến đau cả đầu.

Điều làm tôi sững sờ mà cũng buồn cười hơn cả chính là lý do mà chồng tôi đưa ra cho hành động của mình: Anh ta khẳng định rằng cô nhân viên ấy quá giống với tôi khi còn là sinh viên, cái thời mà chúng tôi mới yêu nhau. Tôi không thể hiểu nổi, tại sao hình ảnh của một người phụ nữ trẻ, ngây thơ và đầy hoài bão trong quá khứ lại có thể so sánh với 1 đứa con gái không có lòng tự trọng và lười lao động được cơ chứ?

Quả thật thì về gương mặt, con bé kia cũng có nét hao hao giống tôi nhưng ở đời lần đầu tiên tôi nghe thấy lý do ngoại tình là vì tiểu tam giống vợ hồi còn trẻ quá! Anh ta còn đổ rằng tôi thay đổi quá nhiều từ ngày lấy anh ta, từ 1 cô gái mạnh mẽ nhưng nhu mì giờ trở thành người phụ nữ độc đoán, cái gì cũng suy nghĩ quá lý trí nên anh ta chẳng còn cảm giác là người đàn ông mạnh mẽ che chở cho người phụ nữ của mình nữa.

Gớm! Khổ! Tôi mà dựa dẫm vào anh thì giờ chắc mẹ con tôi chết đói lâu rồi. Cơm chả có mà ăn, quần áo chả có mà mặc, chỗ chẳng có mà ở ấy chứ!

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022