3 tháng trước, tôi kết hôn. Bố mẹ chồng tôi là người có học thức cao, tuy nghiêm khắc nhưng lại rất công bằng văn minh, ông bà đối xử với tôi rất tốt. Chỉ có duy nhất em chồng tôi, Ngọc, là tôi thấy "khó thở". Em ấy dường như không chấp nhận sự hiện diện của tôi, luôn gây khó dễ cho tôi từ những chuyện nhỏ nhặt nhất.

34-17443424784261141478508-1744343006411-1744343006889836621566-1744382011559-1744382011638199513441.jpg

Ngay bữa cơm đầu tiên khi tôi về nhà chồng, Ngọc đã khiến tôi cảm thấy lúng túng. Khi tôi ngồi xuống bàn, Em ấy liếc nhìn tôi rồi nói: "Chị biết dọn mâm bát không? Nhà này có quy tắc riêng đấy". Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng đáp: "Em cứ chỉ cho chị, chị sẽ làm theo". Nhưng Ngọc không buông tha, Em ấy tiếp tục: "Chị về làm dâu mà không biết gì sao?". Lúc đó, tôi cảm thấy mình cần phải đứng lên. Tôi nhìn thẳng vào mắt Ngọc và nói: "Chị về đây là để làm vợ anh trai em, không phải để làm người giúp việc. Em nên tôn trọng chị". Ngọc im lặng, nhưng ánh mắt vẫn đầy thách thức.

33-1744342465144163538461-1744343007447-1744343007561390389474-1744382012173-1744382012383249534378.jpg

Một ngày nọ, tôi phát hiện quần áo của mình bị vứt lung tung ở khu để máy giặt. Ngọc đứng đó, vẻ mặt lạnh lùng: "Chị không biết phân loại đồ giặt sao? Đồ của chị làm hỏng cả máy giặt đấy". Tôi không nói gì, chỉ nhặt quần áo lên và bước vào phòng. Nhưng Ngọc không bỏ qua, em ấy đanh mặt: "Lần sau chị giặt tay đồ của chị đi, đừng có ném chung vào quần áo của cả nhà".

Tôi bực bội quay lại: "Em có vấn đề gì với chị thì nói thẳng, đừng làm những chuyện nhỏ nhặt như vậy. Chị không phải người dễ bắt nạt. Em thích chị tự giặt đồ hả, được, chị sẽ bảo anh trai em mua một chiếc máy giặt mới 20 triệu để giặt quần áo của chị. Lúc đó thì em đừng ý kiến gì nữa nhé". Ngọc giận tím mặt, nghiến răng không nói gì nữa, nhưng tôi biết cô ấy chưa từ bỏ.

31-1744342465090633431203-1744343008356-1744343008449201605880-1744382013038-1744382013090785390660.jpg

Trong buổi họp gia đình mỗi tối thứ 6, Ngọc đột nhiên nói: "Chị có biết anh trai em từng yêu ai không? Những người đó đều hơn chị về mọi mặt, không phải tiểu thư con nhà giàu thì cũng là thạc sĩ kinh tế, học thức đầy mình. Có mỗi chị là nhân viên quèn, chị thấy mình có xứng với nhà này không?". Lúc này, tôi cảm thấy mình cần phải dứt khoát.

Tôi đứng dậy, nhìn thẳng vào Ngọc và nói: "Chị là vợ của anh ấy, và chị không cần phải chứng minh điều gì với em. Em nên tập trung vào cuộc sống của mình đi, tìm người đàn ông nào tử tế mà yêu đương rồi kết hôn, đừng sống một mình tới lúc già héo". Cả nhà im lặng nhìn tôi, sau giây phút ngỡ ngàng chồng tôi cũng đứng ra bảo vệ vợ, mắng Ngọc lắm chuyện. Mẹ chồng cũng nạt bảo chị dâu em chồng mà gây gổ nhau tối ngày, không ra thể thống gì. Ngọc có vẻ tủi thân nên bật khóc, bỏ chạy vào phòng.

32-1744342465139992479777-1744343009114-17443430091822007407461-1744382013565-1744382013652690860056.jpg

Thế mà em ấy chưa từ bỏ. Hôm qua em ấy mang vào phòng tôi một bức thư và nói rằng đó là thư của người yêu cũ của chồng tôi. Em ấy hỏi tôi có dám đọc không? Tình cảm mùi mẫn lắm. Tôi cầm lấy bức thư nhưng không mở ra. Thay vào đó, tôi nhìn Ngọc và nói: "Em nghĩ chị sẽ bị ảnh hưởng bởi chuyện quá khứ của anh ấy sao? Chị cũng đầy người yêu cũ, đâu cần phải ghen tuông làm gì cho mệt nhưng chị mệt thay cho em đấy, chị thấy tội nghiệp em vì em chắc cô đơn lắm nên mới phải bày ra những trò trẻ con này". Ngọc lúc này đã không còn gì để nói, em ấy lủi thủi bỏ ra khỏi phòng.

Tôi không biết chuỗi ngày tiếp theo sẽ như thế nào, liệu Ngọc có để tôi được bình yên không, nhưng tôi dám chắc mình sẽ không để bị bắt nạt đâu, tôi sẽ "chiến đấu" đến cùng.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022