Ngày 28/11, bệnh nhi có thể ngồi xe lăn di chuyển dọc hành lang Bệnh viện Nhi đồng 1, TP HCM. Dù khắp cơ thể còn chằng chịt sẹo, tay chân quấn băng trắng, bác sĩ đánh giá sức khỏe bé ổn định, dự kiến xuất viện trong tuần tới. Tuy nhiên, em phải tiếp tục liệu trình điều trị dài hạn gồm massage, nẹp, băng ép, bắn laser và phẫu thuật tạo hình để ngăn ngừa sẹo lồi, co rút, đặc biệt ở vùng mặt và tứ chi.
Bác sĩ Diệp Quế Trinh, Trưởng khoa Phỏng - Tạo hình, cho biết rạng sáng 19/10, đơn vị tiếp nhận bệnh nhi trong tình trạng nguy kịch, sốc bỏng, suy hô hấp do hít bụi than và bỏng lửa. Đây là nạn nhân duy nhất sống sót trong vụ cháy nhà tại phường An Khê, thị xã An Khê, Gia Lai. Tai nạn khiến người mẹ tử vong tại hiện trường, người cha cũng không qua khỏi sau khi chuyển đến Bệnh viện Chợ Rẫy.

Bé trai tại Bệnh viện Nhi đồng 1, ngày 28/11. Ảnh: Thu Thùy
Các bác sĩ xác định diện tích bỏng chiếm 65% cơ thể, tập trung vùng đầu, mặt, lưng, bụng và tứ chi, nhiều vị trí tổn thương sâu. Tình trạng mất dịch lượng lớn kết hợp tổn thương đường thở đẩy bệnh nhi vào cửa tử. Êkíp khoa Cấp cứu lập tức chống sốc, bồi hoàn dịch, máu, huyết tương và hỗ trợ thở máy trước khi chuyển bệnh nhi lên khoa Phỏng.
Những ngày đầu, đội ngũ y tế tập trung nội soi rửa phế quản, dùng kháng sinh mạnh kiểm soát nhiễm khuẩn và thay băng hàng ngày. Nhờ cơ địa đáp ứng tốt, sau 4 ngày, bé cai máy thở, huyết động ổn định. Trải qua hai đợt phẫu thuật cắt lọc hoại tử và ghép da, đến nay các vết thương đã khép miệng. Bác sĩ Trinh nhận định thời gian hồi phục của trẻ chỉ bằng một nửa so với các ca chấn thương tương tự.
Thách thức lớn nhất trong quá trình điều trị nằm ở vết thương vùng đầu mặt. Tình trạng phù nề chèn ép đường thở, cộng với nguy cơ tuột ống nội khí quản và nhiễm trùng, đòi hỏi nhân viên y tế giám sát chặt chẽ. Song song phác đồ điều trị thể chất, bệnh viện còn hỗ trợ tâm lý giúp bé vượt qua sang chấn. Hiện tại, tinh thần bệnh nhi đã phấn chấn, vui vẻ hợp tác tập vật lý trị liệu.
Dù qua cơn nguy kịch, bác sĩ cảnh báo quá trình lành sẹo cần ít nhất một năm. Gia đình phải kiên trì đưa trẻ tái khám thường xuyên để theo dõi sự phát triển của sẹo, nhất là các vị trí phức tạp như mắt, mí, miệng - nơi có thể cần phẫu thuật can thiệp nhiều lần. May mắn vùng cổ ít tổn thương nên chức năng vận động cổ ít bị ảnh hưởng.
Ngồi bên giường bệnh, bà nội bé không giấu được nước mắt khi nhắc về biến cố. Bà kể con trai và con dâu đã ly hôn, có ba người con chung. Tối trước khi xảy ra hỏa hoạn, cả nhà đi ăn tối, sau đó bố đưa hai con lớn về nội, còn bé út theo mẹ. Do không thấy con trai về ngủ, bà đoán anh ở lại nhà vợ cũ, không ngờ đó là đêm định mệnh. Ngọn lửa bùng lên giữa đêm đã cướp đi sinh mạng hai trụ cột gia đình, để lại ba đứa trẻ mồ côi cùng ông bà nội ngoại già yếu, kiệt quệ kinh tế.
"Nghĩ đến cảnh cháu đi học bị bạn bè trêu chọc vì khuôn mặt đầy sẹo, tôi đau như đứt từng khúc ruột. Giờ chỉ mong có tiền chữa trị để cháu bớt tủi thân, nhưng gia cảnh quá nghèo, lực bất tòng tâm", người bà nghẹn ngào.
Lê Phương




































