Những ngày gần đây, cộng đồng mạng xôn xao trước câu chuyện cậu bé Vì Quyết Chiến đạp xe gần 100 cây số từ Sơn La xuống Hà Nội để thăm người em mới sinh đang mắc bệnh. Tuy nhiên, sau một thời gian điều trị tích cực tại bệnh viện Nhi Trung ương, em của Chiến đã không thể qua khỏi. "Cô chú sẽ cố để đưa con về nhà" – các bác sĩ điều trị tại khoa chia sẻ tiếc nuối trước ngày tiễn em Lực về nhà. Ngày hôm qua (20/04), người em trai đã được đưa về nhà, đây là chuyến thăm nhà đầu tiên và cũng là cuối cùng trong sự tiếc thương tột cùng của người thân.
Thông tin vừa chia sẻ đã gây xúc động tới nhiều nghệ sĩ Việt. Trên trang cá nhân, MC Thành Trung không giấu được nước mắt, anh ngậm ngùi chia sẻ: "Cuộc đời không phải lúc nào cũng có phép màu dù bất kỳ ai trong chúng ta cũng đều hy vọng". Anh cho rằng dù cuộc sống có nhiều điều tiêu cực, nhiều tệ nạn xấu lẫn hoành hành thì anh luôn tin đâu đó vẫn còn những điều tốt đẹp, những điều tích cực đáng để chúng ta noi theo và Vì Quyết Chiến là tấm gương như vậy. Vì Quyết Chiến tuy còn nhỏ tuổi nhưng cậu bé đại diện cho sự nghĩa hiệp, luôn giàu tình thương dành cho đứa em chưa một lần gặp mặt. Tuy nhiên, "phép màu" đã không thể xảy ra khi người em không thể thắng được cơn bạo bệnh để về nhà – chính điều này khiến anh đã bật khóc.
Sau gần 1 tháng điều trị, bệnh tình của em bé sinh non ngày càng tiến triển nặng, cuối cùng các bác sĩ tại bệnh viện Nhi Trung ương đã phải để em về nhà.
Anh khẳng định rằng dù sau này, Vì Quyết Chiến không làm một điều tương tự nào nữa nhưng sau cùng, cậu bé cùng câu chuyện của mình đã truyền cảm hứng tới rất nhiều người trưởng thành để nhìn lại và biết quý trọng những điều trân quý bên cạnh mình. Cuối cùng, anh nhắn nhủ: "1 người đáng tin và trưởng thành là 1 người biết trận trọng và yêu thương người thân của mình".
"Cô chú sẽ cố gắng để con được về nhà". Lần đầu tiên, em bé được về thăm nhà lần đầu tiên. Chuyến thăm nhà, thăm lại người anh chỉ vỏn vẹn 10 phút thì em qua đời trong sự đau đớn tột cùng của gia đình và cả người anh Vì Quyết Chiến.
Dưới phần bình luận, nhiều nghệ sĩ bày tỏ sự tiếc thương vô hạn tới hoàn cảnh không may của em.
Với anh, dù lớn lên, cậu bé không làm điều mạo hiểm tương tự nào cũng chẳng có ai còn nhớ đến em nhưng câu chuyện của Vì Quyến Chiến đã truyền cảm hứng tới rất nhiều người, nhắc nhở chúng ta nên nhìn lại và quý trọng những điều trân quý bên mình.
Nguyên văn dòng chia sẻ của MC Thành Trung:
1h hơn đêm, nước mắt cứ chảy xuống.
Cuộc đời không phải lúc nào cũng có phép màu dù bất kỳ ai trong chúng ta cũng đều hy vọng.
Thời gian qua có nhiều chuyện, nhiều sự kiện xảy ra trong xã hội. Từ chuyện đức tin, tâm linh đến những tấm gương xấu của giới trẻ và cả những chuyện đốn mạt của lũ người bệnh hoạn.
Trong vòng xoáy ấy, tôi chỉ dám đứng ngoài quan sát, bình tĩnh cảm nhận và hiểu rằng đôi khi đó là điều tất yếu sẽ xảy ra với một xã hội đang phát triển. Đúng sai, tốt xấu vẫn luôn song hành trong cuộc đời này, trong bất cứ hình thái xã hội nào, nhưng con đường của sự lương thiện là do chính chúng ta tranh đấu và lựa chọn mỗi ngày. Thay vì đắm mình vào những sự kiện tiêu cực, tôi vẫn luôn tin rằng ở ngoài kia còn rất nhiều điều để chúng ta cảm nhận cuộc sống tốt đẹp hơn mỗi ngày.
103 km, 15 con đèo lớn nhỏ là quãng đường của cậu bé 13 tuổi Vì Quyết Chiến đã đi với chiếc xe đạp không phanh, không chuông từ Vân Hồ - Sơn La đến Hoà Bình, với mong muốn xuống Hà Nội thăm người em mới sinh của mình đang bị bệnh. Câu chuyện sau đó thế nào nhiều người cũng đã biết. Lần đầu biết được câu chuyện này tôi cũng đã khóc, khóc vì cảm phục tình cảm của một đứa trẻ dành cho người thân của mình, một người thân mà nó chưa từng được ở cùng hay có thời gian để cảm nhận, tất cả trong mắt nó đơn giản là tình thân thôi thúc.
Đêm nay tôi lại rơi những giọt nước mắt, khi nghe tin em của Vì Quyết Chiến đã không thể qua khỏi. Lần này tôi khóc vì cuộc đời đã không có phép màu nào với gia đình của cậu bé tình nghĩa kia, sự thật vẫn luôn "đắng lòng" như vậy.
Có thể ngày mai khi lớn lên Vì Quyết Chiến sẽ chẳng bao giờ đủ dũng cảm để làm một điều mạo hiểm đến như vậy, rồi cũng có thể chả ai còn nhớ em là ai sau một thời gian nữa. Nhưng vào lúc này, em và gia đình của mình là nguồn cảm hứng cho rất nhiều những người lớn đã trưởng thành nhìn lại chính mình, nhìn lại mối quan hệ với người thân của mình để biết mình đang ở đâu và đang có những điều quí giá gì.
"Một người đáng tin và trưởng thành là một người biết trận trọng và yêu thương người thân của mình".