Bài viết dưới đây là chia sẻ của Lưu Mỹ đến từ Hồ Nam, Trung Quốc đã thu hút sự chú ý trên diễn đàn Toutiao. 

Sau 10 năm làm việc văn phòng, tôi muốn ra ngoài kinh doanh thay vì 8 tiếng ngồi nhìn màn hình máy tính. Ở thời điểm đó, nhờ sự tư vấn của một người bạn, tôi quyết đi học để mở spa.

Sau 6 tháng học việc, đến năm 2010, tôi tự mở được cửa hàng của riêng mình. Kinh doanh thuận lợi, ngay năm đầu, tôi đã kiếm được 200.000 NDT. Theo đó, đến năm 2015, tôi tích góp được 800.000 NDT. Tôi đã lấy số tiền này để mua một căn hộ rộng 150m2 ở trung tâm thành phố Vĩnh Châu. Trong cùng năm đó, tôi cũng mua một chiếc ô tô để thuận tiện cho việc đi lại. Nhờ kinh doanh, tôi chỉ mất 5 năm để thực hiện giấc mơ sở hữu nhà lầu xe hơi. 

Vào thời điểm đó, nhờ có cửa hàng, tôi đạt thu nhập 20.000-30.000 NDT/tháng. Dư dả về tài chính, tôi đầu tư nhiều hơn cho những trải nghiệm của bản thân. Tôi đi du lịch cùng bạn bè khắp mọi miền đất nước. 

Năm 2017, người bạn thân rủ tôi đi nghỉ dưỡng ở thành phố Văn Xương, Hải Nam. Không có lịch hẹn nào nên tôi đồng ý lên đường luôn. Không ngờ rằng chuyến đi đó trở thành ký ức buồn của tôi mỗi khi nhắc đến nơi này. 

Nóng vội mua căn biệt thự view biển 

Sau khi đến Văn Xương, tôi lập tức bị thu hút bởi cảnh quan nơi này. Bờ biển có cát trắng phau, không khí trong lành. Tôi và nhóm bạn chọn nghỉ dưỡng ở một căn villa dành cho gia đình có view phòng ngủ hướng thẳng ra biển. 

Qua đêm nghỉ dưỡng đầu tiên, cả đoàn đều tấm tắc khen nơi này. Nhiều người bạn của chúng tôi còn nói đùa rằng: "Thật tuyệt nếu chúng ta có một ngôi nhà ở đây. Khi đó, mùa nào nhóm mình cũng đến đây để tắm biển. Thật là một điều thú vị".

photo-1691405638695-1691405639053768820040-1691464759233-1691464761491358384762.png

Một câu đùa nhưng dường như có chủ đích. Nghe mọi người bàn tán về bất động sản ở đây, đột nhiên tôi nảy ra ý định muốn sở hữu một căn hộ view hướng biển. Thêm nữa, thời điểm đó điều kiện tài chính của tôi tương đối tốt nên cũng có ham muốn sở hữu thêm 1 căn để có chỗ nghỉ dưỡng khi về già. 

Ngay trong chuyến đi đó, tôi đã liên hệ một số công ty môi giới bất động sản nhằm nhanh chóng sở hữu căn hộ tại đây. Sau khi tham khảo giá, tôi cũng phải giật mình về giá của bất động sản tại đây. Dựa theo tình hình tài chính cá nhân, tôi dự định chỉ mua một căn hộ khoảng 50m2 vì hợp với túi tiền. 

Tuy nhiên, các bạn của tôi lại khuyên nếu mua căn hộ nhỏ như vậy thì chẳng khác nào ngôi nhà tôi đang có ở Hồ Nam. Nếu đông đủ các thành viên muốn đến đây chơi thì mọi người vẫn lại phải thuê khách sạn ở ngoài. 

Lung lay trước những lời khuyên đó, tôi đã đến tham khảo một căn biệt thự gần bờ biển. Ngay khi bước vào, tôi bị ấn tượng với cách thiết kế không gian của căn nhà này. Căn biệt thự chỉ rộng 113m2 nhưng diện tích sử dụng thực tế lên đến 210m2, bao gồm cả khu sân vườn. 

Đồng thời, nếu sở hữu căn biệt thự này, tôi có thể trả trước 30% và vay 70%. Như vậy, căn biệt thự này có giá 1,7 triệu NDT (tương đương 5,6 tỷ đồng). Tôi có thể trả trước 510.000 NDT. Còn lại 1,19 triệu NDT, tôi sẽ trả trong vòng 30 năm với mức trả hàng tháng là 6.800 NDT (22 triệu đồng). 

photo-1691405639645-16914056397852103014153-1691464761995-16914647620782041290531.jpg

Ưng căn biệt thự này nên tôi quyết định đặt cọc mua ngay sau khi xem mà không hỏi ý kiến nhiều người. Ở thời điểm đó công việc kinh doanh của tôi vẫn diễn ra thuận lợi. Nhưng chẳng ai đảm bảo được điều gì. Vì muốn trả hết nợ càng sớm càng tốt, tôi chọn thanh toán khoản vay trong 10 năm với mức trả hàng tháng là 13.000 NDT.  Đoàn có 5 người đi chơi trong chuyến du lịch đó thì phải 3 người đã đặt cọc mua biệt thự. 

Sau khi từ Hải Nam trở về, chồng đã nổi nóng khi biết tôi mua biệt thự gần biển. Anh từ chối cùng tôi trả khoản nợ này.

Vỡ mộng khi sống trong căn biệt thự view biển 

Kể từ khi phải trả nợ ngân hàng mỗi tháng, tôi cảm thấy áp lực cuộc sống ngày càng tăng lên. Chưa từng phải dính líu đến một khoản nợ nào, nên ngay cả khi cửa hàng không thu được lãi, tôi cũng không cảm thấy áp lực. Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác. Nếu cửa hàng thất thu, tôi sẽ hoang mang vì không biết lấy đâu ra tiền để trả ngân hàng mỗi tháng. 

Năm 2019, sau khi được thiết kế lại, cuối cùng tôi cũng được nhận bàn giao nhà. Sau đó, tôi đã đến đây sống 1 tháng nhằm mua sắm đồ đạc, dọn dẹp nhà cửa. Đến lúc này, tôi mới nhận ra những bất cập trong cuộc sống ở đây. 

Gần biển, song vị trí của căn biệt thự này lại quá hẻo lánh. Nếu muốn mua sắm đồ đạc tôi phải di chuyển vào thị trấn. Tuy nhiên, quãng đường di chuyển lên đến 40km. Nếu không có xe hơi, việc di chuyển này là một vấn đề lớn. 

Sau khi hoàn thành công việc sửa sang căn nhà, tôi quay trở về Hồ Nam. 3 tháng sau, cả gia đình tôi lại quay về đây nhân dịp con trai được nghỉ hè. Điều không ngờ đã xảy ra, toàn bộ ghế sofa, giường và tủ quần áo đều bị mốc xanh.

Ngay khi đó, mọi người lại phải lao vào dọn dẹp nhà cửa mất cả buổi sáng. Sau đó, tôi đã dẫn mọi người đến dùng bữa trưa tại một khu nghỉ dưỡng gần đó. Tôi đã sốc khi thanh toán hoá đơn. Bởi mức phí quá cao so với chất lượng đồ ăn. 

Ngay bữa tối, tôi quyết định nấu tại nhà. Lần này, tôi phải vào thị trấn đề mua đồ, cả đi cả về mất đến hơn 4 tiếng đồng hồ. Mặc dù xung quanh cũng có một vài cửa hàng nhưng họ bán rất ít đồ, không đủ để đáp ứng được nhu cầu. 

Ở được 3 ngày thì bố mẹ chồng giục về vì lý do không khí quá ẩm nên không thấy thoải mái. Sau lần đó, tôi không còn hứng thú với căn biệt thự view biển mình sở hữu. 

Vào năm 2020, hoạt động kinh doanh của tôi bị đình trệ do ảnh hưởng của dịch bệnh. Điều này đã tác động rất lớn đến thu nhập của tôi. Chính điều này khiến việc trả khoản nợ ngân hàng trở nên căng thẳng đối với tôi.  

Nhận thấy căn biệt thự ở Hải Nam cũng không ở nhiều, để không lại lãng phí. Không suy nghĩ nhiều, tôi quyết định bán lại. 

Tôi liên hệ đến môi giới nhằm hỗ trợ việc bán nhà. Tuy nhiên, không một công ty nào hỗ trợ. Ở đầu dây bên kia, một nhân viên tư vấn nói rằng ở đây, những căn biệt thự đã qua sử dụng đang được rao bán rất nhiều nhưng chưa thể chuyển nhượng. Một chủ sở hữu người Sơn Tây, Trung Quốc đã mua một căn biệt thự ở đây với giá 1,8 triệu NDT. Vì cần tiền gấp nên anh ta đã phải ‘cắn răng’ bán lại với giá 700.000 NDT, lỗ 1,1 triệu NDT.  

Nghe đến đây, tôi dần rơi tuyệt vọng. Sau đó, tôi vẫn tích cực đăng bán nhà đồng thời xoay xở đủ cách nhằm trả được khoản tiền vay ngân hàng mỗi tháng. Cho đến thời điểm hiện tại, căn biệt thự vẫn không ai hỏi mua. Trong khi đó, sau dịch Covid-19, hoạt động kinh doanh càng khó khăn nên tôi vẫn phải chi tiêu tính toán từng đồng nhằm đủ tiền để trả nợ ngân hàng. 

Ở thời điểm hiện tại, tôi đã trả đúng hạn ngân hàng được 5 năm đầu. 5 năm nữa có lẽ sẽ là hành trình mệt mỏi. Vì thế, khi mua bất kỳ một động sản nào, bạn không nên quyết định một cách nóng vội. Vị trí của căn nhà và tài chính của bản thân là 2 trong số những điều bạn nên lưu tâm. Nếu tính toán hợp lý, giấc mơ sở hữu căn nhà sẽ không trở thành gánh nặng đối với mỗi người. 

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022