Nine Puzzles (Chín Mảnh Ghép Bí Ẩn) là phim truyền hình Hàn Quốc thuộc thể loại trinh thám – tâm lý – kinh dị, phát sóng từ giữa tháng 5 trên Disney+. Phim theo chân Yoon I Na (Kim Da Mi), một chuyên gia phân tích tâm lý tội phạm, từng là nghi phạm trong vụ sát hại chú ruột 10 năm trước. Khi một chuỗi án mạng mới với dấu hiệu tương tự xuất hiện, cô buộc phải hợp tác với điều tra viên Kim Han Saem (Son Suk Ku) – người từng nghi ngờ cô – để tìm ra sự thật đằng sau các mảnh ghép bí ẩn. Bộ phim được đạo diễn bởi Yoon Jong Bin, người nổi tiếng với The Spy Gone North và Narco-Saints, cùng biên kịch Lee Eun Mi (Tunnel, Navillera). Ngoài hai diễn viên chính, phim còn có sự góp mặt của Park Gyu Young, Lee Joo Young và Jung Man Sik. Ngay tuần đầu ra mắt, Nine Puzzles đã dẫn đầu bảng xếp hạng Kinolights và nhận mưa lời khen nhờ kịch bản chắc tay, bầu không khí u tối lôi cuốn và diễn xuất nội lực. Đây được xem là cú hích ấn tượng cho mùa phim Hàn hè 2025, đặc biệt đánh dấu sự trở lại nổi bật của Kim Da Mi trên màn ảnh nhỏ.

Phim trinh thám nhưng không dễ đoán: Kịch bản chặt, nhịp phim sắc
Nine Puzzles mở đầu bằng một motif không mới: vụ án mạng chưa có lời giải, một cô gái trẻ với ký ức bị cắt đứt và quá khứ vẫn rình rập như bóng ma. Thế nhưng điều khiến bộ phim này khác biệt không nằm ở bản chất vụ án, mà ở cách nó chọn đi sâu vào những khoảng trống – khoảng trống trong trí nhớ của nhân vật chính, trong quá trình điều tra, và trong tâm lý của người xem. Đó không chỉ là một bộ phim trinh thám, mà là hành trình đào bới nội tâm của những con người đã sống quá lâu trong nghi ngờ, mất mát và ám ảnh tội lỗi. Bộ phim không yêu cầu khán giả phải phá án nhanh chóng, mà buộc họ đối diện với câu hỏi: khi sự thật được lấp đầy bằng trí nhớ chắp vá và cảm xúc sai lệch, đâu là điều đáng tin cuối cùng?
Trung tâm của Nine Puzzles là Yoon I Na – một chuyên gia phân tích tâm lý tội phạm sắc sảo, nhưng đồng thời cũng là nhân chứng duy nhất, và từng là nghi phạm chính trong vụ sát hại người chú cách đây 10 năm. Cô không thể nhớ gì về đêm đó. Bộ phim đặt cô vào vị trí mâu thuẫn: vừa là người phá án, vừa là người bị chính những vụ án cũ truy đuổi. Mỗi vụ giết người mới xuất hiện như một cái bẫy thời gian, đưa cô trở lại thời điểm mà bản thân không thể thoát ra được. Sự khéo léo trong kịch bản của phim nằm ở việc nó không chỉ kể câu chuyện của Yi Na mà còn khiến khán giả sống cùng nỗi hoài nghi về thủ phạm thực sự. Chúng ta dõi theo cô không phải vì tin tưởng hoàn toàn, mà vì chúng ta cần biết — như cô cần biết — rằng liệu mình có phải là con quái vật hay chỉ là trò đùa của tên sát nhân.

Thay vì chọn lối kể tuyến tính, Nine Puzzles vận hành như một cấu trúc phân mảnh: các tình tiết được trình bày như những mảnh ghép rời rạc, mỗi vụ án là một phần của tổng thể đang chờ được lật mở. Phim không vội vàng giải đáp, mà để khán giả lần mò từng lớp dữ kiện, chồng chéo giữa quá khứ và hiện tại. Mỗi lần tưởng như đã ghép được bức tranh hoàn chỉnh, lại có một chi tiết khiến tất cả sụp đổ. Nhưng khác với những cú twist giật gân kiểu “thủ phạm là người không ai ngờ tới”, Nine Puzzles không chơi trội – nó hướng tới sự hợp lý lạnh lùng, gần như tàn nhẫn. Kịch bản được chăm chút đến từng nhịp tâm lý nhỏ, không để bất cứ chi tiết nào là thừa thãi.
Yoon Jong Bin – đạo diễn vốn quen mặt với các tác phẩm gai góc như The Spy Gone North hay Narco-Saints – lần này không làm phim để thị uy kỹ thuật, mà xây dựng một thế giới vừa thực, vừa ảo. Ánh sáng neon, hiện trường được dàn dựng có chủ ý, trang phục phi thực, nhịp phim chậm rãi nhưng sắc bén – tất cả khiến phim như trôi trong trạng thái mộng du. Nhưng đó là thứ mộng du bị bóp nghẹt bởi quá khứ chưa được xóa tội, bởi nỗi ám ảnh về bạo lực và danh tính. Những trường đoạn im lặng kéo dài, máy quay dừng lại ở ánh mắt hay động tác nhỏ, không phải để câu kéo nghệ thuật mà để người xem cảm được sức nặng của ký ức – thứ không hiện hữu rõ ràng, nhưng luôn khiến người ta mất ngủ.

Kim Da Mi và Son Suk Ku “ghép” ăn ý đến lạnh người
Trong mê cung của Nine Puzzles, nơi sự thật là thứ liên tục trượt khỏi tay, những gì neo giữ khán giả lại không chỉ là cốt truyện ly kỳ mà còn là màn trình diễn đầy tính ám ảnh của Kim Da Mi và Son Suk Ku. Cả hai không đơn thuần là một bộ đôi phá án hay đối tác tình nghi - họ là hai đường thẳng song song, luôn cách nhau một bí mật, một nỗi đau, một câu hỏi chưa ai dám trả lời: chuyện gì đã thật sự xảy ra vào đêm hôm đó?
Kim Da Mi vào vai Yoon I Na là một lựa chọn casting không thể chính xác hơn. Nổi bật với gương mặt vừa trẻ trung vừa khó đoán, cô khéo léo đưa nhân vật của mình vào một vùng xám đầy mê hoặc giữa vô tội và tội lỗi. I Na không cần gào thét để thể hiện nỗi đau, cũng không cần phải thao thao bất tuyệt để chứng minh trí tuệ. Tất cả đều hiện lên qua sự im lặng, ánh mắt luôn như đang tính toán một điều gì đó, và cách cô giữ mình tách biệt khỏi mọi người - như thể thế giới là một hiện trường, còn cô, một người vừa ghi chép vừa bị nghi ngờ. Ở Da Mi là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa lý trí lạnh lùng của một chuyên gia tâm lý và sự tổn thương mong manh của một cô gái vẫn chưa từng bước ra khỏi bi kịch cá nhân.

Sự trưởng thành trong diễn xuất của Kim Da Mi khiến người xem khó mà liên hệ cô với hình ảnh nữ sinh trong Our Beloved Summer. Ngoại hình vẫn trẻ trung, nhưng thần thái thì đã hoàn toàn đổi khác. Trong Nine Puzzles, cô hóa thân thành một người phụ nữ từng bị buộc phải lớn lên quá sớm, sống sót qua nỗi đau và hoài nghi. Trước kẻ sát nhân hay người tình nghi, I Na có thể giữ bình tĩnh đến lạnh lùng, nhưng khi đối diện với quá khứ, những vết thương chưa lành lại dễ dàng siết lấy cô đầy ám ảnh.
Son Suk Ku trong vai thám tử Kim Han Saem cũng là một lựa chọn nhiều chiều sâu. Nếu I Na là bí ẩn không ai đọc được, thì Han Saem là người tưởng như đang truy tìm chân lý nhưng thực chất lại đi lạc trong chính định kiến và nỗi sợ của mình. Vốn quen thuộc với những vai nam u sầu, nội tâm như trong My Liberation Notes, Suk Ku tiếp tục phát huy thế mạnh với một nhân vật không giỏi thể hiện cảm xúc nhưng ánh nhìn luôn chực vỡ ra hàng trăm tầng suy nghĩ. Anh không phá án bằng hành động mà bằng sự kiên nhẫn, bằng sự tự giày vò, và bằng mối bận tâm mang tính cá nhân với vụ án hơn là trách nhiệm nghề nghiệp.

Giữa họ không có lửa tình, nhưng có thứ còn khó nắm bắt hơn: hóa học từ sự ngờ vực, từ tổn thương chung và từ cảm giác “tôi hiểu bạn vì tôi cũng không thể thoát”. Những lần đối mặt giữa hai nhân vật này đều mang sức nặng của một trận chiến, nơi không ai nói ra toàn bộ sự thật nhưng đều nhìn nhau như thể người kia đang giữ mảnh ghép cuối cùng. Đó là loại ăn ý không cần nói thành lời – chỉ cần một ánh mắt, một bước chân, là khán giả cũng cảm thấy gai người.
Ngay cả các nhân vật phụ như bác sĩ trị liệu hay các đồng nghiệp cảnh sát cũng không bị đẩy về vai trò nền. Họ hiện diện như những phần mở rộng của tổn thương mà I Na mang theo. Mỗi người đều đại diện cho một góc nhìn khác về vụ án: sự nghi ngờ, sự thương cảm, hay nỗi sợ bị dính líu. Chính điều đó khiến Nine Puzzles không chỉ là nơi để hai diễn viên chính toả sáng mà là một mạng lưới cảm xúc phức tạp, nơi diễn xuất trở thành chất liệu chính, không phải phụ gia cho cốt truyện.

Chấm điểm: 4/5
Dù mới lên sóng 6/11 tập, Nine Puzzles đã kịp khẳng định mình là một trong những series đáng theo dõi nhất thời điểm hiện tại dành cho những ai yêu thích thể loại điều tra tâm lý. Với một vụ án xoắn xuýt giữa quá khứ và hiện tại, bộ phim không chỉ lôi cuốn khán giả bằng những chi tiết lớp lang, những cú twist bất ngờ, mà còn tạo nên chiều sâu nhờ cách xây dựng nhân vật phức tạp và sắc nét. Điểm mạnh lớn của Nine Puzzles là kịch bản biết cách gieo nghi vấn mà không lắt léo một cách rẻ tiền – mọi manh mối đều được cài cắm khéo léo, buộc người xem phải động não và tự đặt câu hỏi: hung thủ thực sự là ai, và đâu là giới hạn của trí nhớ, của tội lỗi và sự tha thứ?
Dù chưa đi đến hồi kết, Nine Puzzles đã tạo được sức hút mạnh mẽ từ cộng đồng yêu phim Hàn, với hàng loạt giả thuyết xoay quanh hung thủ thực sự. Với nhịp phim chậm rãi nhưng dồn dập về cảm xúc, tác phẩm đòi hỏi sự kiên nhẫn và chú ý từ người xem – và xứng đáng được tưởng thưởng nếu bạn sẵn sàng bước vào mê cung này.
