Mối quan hệ giữa chồng tôi với anh vợ không được hòa thuận. Nguyên nhân bắt nguồn từ việc anh tôi nhận đất từ đường nhưng lại không có trách nhiệm trong việc thờ cúng và phụng dưỡng bố mẹ. Anh chị chỉ lo đi làm kiếm tiền, bố mẹ có đau bệnh cũng không quan tâm hoặc chỉ hỏi han qua loa lấy lệ. Khi nào bố mẹ đau quá, mệt quá thì lại gọi vợ chồng tôi về đưa đi khám bệnh. Ngay cả khi mẹ tôi nhập viện điều trị ung thư cũng chỉ có một mình tôi chăm sóc bà từ bệnh viện này đến bệnh viện khác. Đến mức tôi phải xin nghỉ làm không lương 6 tháng trời để chăm mẹ. Còn anh trai và chị dâu chỉ đến hỏi thăm rồi lấy lý do công việc để về nhà.
Mẹ mất, anh tôi chỉ chăm chú vào thùng tiền phúng điếu chứ không lo việc đón tiếp hàng xóm, khách khứa. Chồng tôi phải lo toan hết mọi việc, từ nước uống, đưa đón họ hàng, chuẩn bị mâm cơm cúng, xây mộ cho mẹ. Kết thúc tang lễ, vợ chồng tôi mệt lả người còn anh trai lại lo đếm tiền phúng.
Sau đó, chồng tôi ít khi về nhà vợ. Chỉ khi nào bố tôi gọi điện, anh mới về nói chuyện với ông vài câu hoặc mua tặng ông cái áo, biếu ông ít tiền. Chỉ có tôi thường hay về nhà, thắp hương cho mẹ. Nhiều khi nhìn bát hương nguội lạnh, bố bệnh nằm một chỗ mà không ai săn sóc, tôi trào nước mắt.
Chiều qua, tôi bàn với chồng chuyện đưa di ảnh của mẹ về nhà riêng thờ cúng. Bởi anh trai tôi quá vô trách nhiệm, ngày giỗ mẹ mà cũng quên. Tôi về, thấy nhà cửa hiu quạnh, bố lụi cụi nấu nướng cúng giỗ, còn vợ chồng anh bỏ đi làm mà xót xa không chịu nổi. Nhưng tôi vừa nói thế, chồng đã đập bàn giận dữ. Anh nói tôi cứ làm như vậy thì anh trai càng được nước lấn tới, chẳng phải sẽ càng ỷ lại hay sao? Chồng còn tuyên bố phũ phàng là sẽ không chấp nhận thờ mẹ vợ nếu như anh vợ không biết lỗi sai, không hối lỗi. Tôi ngỡ ngàng trước những gì chồng nói nhưng anh nói đúng quá nên cũng không thể phản bác được. Mà để mẹ hương tàn khói lạnh, tôi càng đau lòng. Phải làm sao cho đúng nhất đây?
Theo Phụ nữ Việt Nam