Vợ tôi là công nhân, còn tôi làm nghề thợ xây, tiền lương của cả hai mỗi tháng khoảng gần 20 triệu đồng. Sau khi trừ tất cả chi phí cũng tiết kiệm được 10 triệu đồng nên cả hai chưa muốn có con ngay.
Thế mà cưới nhau chưa đầy một năm thì đã mang bầu, lúc đó vợ bảo có con chẳng ảnh hưởng gì đến kinh tế gia đình, cô ấy vẫn đi làm, sinh con nghỉ vài tháng đã có tiền thai sản.
Nghe vợ nói hợp lý nên tôi cũng không cằn nhằn nữa mà mong chờ đứa con sớm ra đời.
Sau nhiều tháng ngày mong đợi con cũng được sinh ra, cả mẹ và con đều khỏe mạnh, tôi vui vô cùng. Đến khi con được tròn 6 tháng vẫn chưa thấy vợ đi làm lại, tôi rất sốt ruột, nhiều lần cũng muốn hỏi nhưng rồi lại thôi.
Một hôm, tôi đang nấu ăn thì nghe thấy sếp của vợ gọi đi làm nhưng cô ấy bảo sẽ nuôi con đến khi nào khỏe mạnh cứng cáp rồi mới đi. Nghe đến đây tôi sốc đến nỗi suýt chút nữa làm đổ nồi canh nóng.
Nghe vợ nói hợp lý nên tôi cũng không cằn nhằn nữa mà mong chờ đứa con sớm ra đời. (Ảnh minh họa)
Vì muốn sức khỏe vợ nhanh phục hồi để sớm đi làm nên suốt 6 tháng vừa rồi, dù đi làm về rất mệt nhưng tôi vẫn cố gắng làm mọi việc nhà. Thế mà giờ đây vợ lại nói là chưa muốn đi làm mà vẫn muốn nghỉ ngơi.
Buổi tối nằm ngủ, tôi bảo với cô ấy là tiền thai sản đã tiêu hết, tháng sau nên gửi con cho bà nội chăm sóc, còn vợ đi làm chứ mình chồng không thể chu cấp được cho ba miệng ăn.
Tưởng vợ sẽ nghe lời nào ngờ cô ấy ngồi bật dậy rồi nhìn chằm chằm vào mặt chồng bảo là không muốn làm công nhân nữa, vất vả lắm, suốt ngày phải làm tăng ca. Khi nào tìm được công việc nhàn hạ lương thấp một chút nhưng phù hợp với sức lực của bản thân thì mới đi làm.
Lời nói của vợ khiến tôi "cạn lời" không biết phải nói thế nào nữa, người trình độ không có, ngoại hình bình thường, ăn nói đốp chát thì làm được việc gì ngoài nghề công nhân chứ?
Theo mọi người tôi phải khuyên bảo vợ thế nào để cô ấy nhanh chóng đi làm trở lại đây?
(trandang...@gmail.com)