Tôi vẫn nhớ buổi sáng đầu tiên em chồng tôi, Linh, từ nước ngoài trở về, cả nhà như có lễ hội. Mẹ chồng tôi dậy từ 5 giờ sáng nấu bún riêu còn bố chồng thì tất bật ra chợ mua thêm bó hoa ly để cắm phòng khách. Tôi đứng xào nồi tóp mỡ mà cứ thấy nghèn nghẹn. 3 năm qua, Linh du học ở Úc, nhà phải bán cả một phần đất để đủ tiền chu cấp. Giờ con gái về, mẹ chồng bảo tôi: "Nó xa nhà khổ lắm con ạ, giờ về cứ để nó nghỉ ngơi, đừng sai gì hết".

Lúc ấy, tôi cũng thấy thương, ai ở nơi đất khách mà chẳng mệt nhưng mệt thì cũng phải có chừng mực.

3 tháng trôi qua, em chồng vẫn loanh quanh trong nhà, ngủ đến tận trưa, dậy ăn rồi lại ôm điện thoại xem phim, có hôm còn gọi bạn sang chơi đến khuya. Đồ đạc của Linh chất đống trong phòng, vali mở toang, đi vào phòng phải lách nếu không là giẫm trúng đồ. Phòng khách Linh ăn đồ ăn vặt xong cũng để tại chỗ, nhiều hôm áo chống nắng vứt luôn trên ghế, tôi dọn, hôm sau lại bừa.

Căn nhà vốn yên ả, giờ ồn ào như có bão. Cơm vừa nấu xong Linh chưa kịp xuống ăn thì mẹ chồng lại gọi tôi hâm nóng. Đến khi Linh ăn xong, chén bát chất đống, mẹ lại bảo: "Thôi để đấy chị dâu dọn cho, con cứ lên phòng mà nghỉ". Mẹ chồng tôi chiều con gái đến như vậy đấy, bảo sao mà em chồng coi tôi như người ở trong nhà.

base64-17596517427871576253058-1759729857185-1759729857295465202626.png

Ảnh minh họa

Chồng tôi im lặng, sợ nói gì lại thành vô tình với em gái trong khi em xa nhà 3 năm. Anh luôn lảng đi mỗi khi tôi định than phiền. Tôi bắt đầu tránh mặt Linh nhưng tránh sao được, ngày nào cô ấy cũng có chuyện khiến tôi bực. Hôm thì đem chăn ra phòng khách xem phim rồi ngủ quên, hôm lại dùng nồi cơm điện nấu chè rồi bỏ quên, nước tràn ra khắp bếp. Tôi nói nhẹ, cô chỉ nhún vai: "Chị căng quá đấy, em vừa về, muốn enjoy không khí gia đình tí thôi. Calm down and keep quiet". Đấy, Linh còn "đá" vài câu tiếng Anh, thể hiện bản thân vừa từ nước ngoài về nữa chứ.

Có lần, tôi nghe Linh nói với bạn qua điện thoại, giọng lảnh lót: "Ở nhà sướng quá, chả phải làm gì, bố mẹ chiều hết, tôi chưa đi làm ở đâu, bà thì sao?". Tôi đứng sau cánh cửa, tay siết chặt cái khăn lau. Phải, ai mà chẳng sướng nếu có người khác dọn dẹp, nấu ăn, phục vụ.

Tôi thử góp ý với mẹ chồng rằng Linh nên đi làm hay ít nhất phụ giúp việc nhà. Mẹ chồng nhìn tôi cau mày: "Em nó vừa đi du học về, còn cần thời gian thích nghi lại với cuộc sống trong nước, rồi từ từ tìm kiếm cơ hội và việc làm. Cứ để đến lúc là em nó tự khắc đi làm". Tôi hiểu, trong mắt bà, tôi chỉ là dâu, không có quyền dạy con gái bà, con gái bà làm gì cũng đúng, có nằm dài ở nhà 3 tháng trời vẫn là chuẩn.

Tôi thấy mệt mỏi với tình trạng này, tôi không biết phải làm gì nữa, có nên xin ra ở riêng rồi kệ mẹ chồng và em chồng ở nhà tự bày tự dọn với nhau?

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022