Tôi ly hôn đã 6 năm. Ngày ấy, chồng cũ tôi là Phong, một người đàn ông nhiều tham vọng. Anh chọn đi nước ngoài lập nghiệp, để mặc tôi một mình với đứa con nhỏ, rồi dần dần khoảng cách biến thành sự lạnh nhạt. Sau một thời gian dài chịu đựng, tôi chủ động ly hôn, mang con về ngoại nương nhờ. Những năm đầu khó khăn vô cùng, vừa làm mẹ vừa làm cha, nhưng rồi tôi cũng vượt qua, dựng lại cuộc sống từ hai bàn tay trắng.

Đến khi con lớn hơn, tôi mới cho mình cơ hội mở lòng. Huy – người yêu hiện tại của tôi, hiền lành, điềm đạm, không giàu sang nhưng biết quan tâm và thương con riêng của tôi như con ruột. Ở bên anh, tôi thấy bình yên, thấy mình được chia sẻ và trân trọng. Tôi đã nghĩ mình sẽ gắn bó lâu dài với Huy, thậm chí hai bên gia đình cũng đã ngỏ ý thúc giục chuyện cưới xin.

Nhưng đúng lúc ấy, Phong trở về. Anh liên lạc hẹn gặp tôi. Khi đối diện, tôi choáng ngợp trước một Phong khác xưa, anh chững chạc, thành đạt, đi xe sang nhìn cũng phải hơn chục tỷ, nói năng đầy tự tin, thỉnh thoảng đệm vài câu tiếng Anh, trong ví đầy thẻ và tiền mặt. Anh nói nhiều năm qua vẫn nghĩ về tôi và con, thời gian đó vì sự nghiệp, anh mới phải cắn răng rời bỏ, giờ đã có điều kiện nên muốn bù đắp, muốn gia đình đoàn tụ.

Lời anh làm tôi bối rối, bởi dù từng đau khổ, trong sâu thẳm trái tim tôi vẫn còn một phần ký ức dành cho anh. Bởi anh là người đàn ông đầu tiên tôi yêu, là cha của con gái tôi, cho nên nói không xúc động khi anh ngỏ lời tái hợp là giả dối.

361-17559341324811915823140-1755942904134-17559429042541761168594.png

Ảnh minh họa

Những ngày này, tôi sống trong mâu thuẫn. Nhìn Huy tận tụy dắt con đi học, mua từng món quà nhỏ cho tôi, lòng tôi dấy lên cảm giác ấm áp, gần gũi. Nhưng nghĩ đến Phong, một người từng chung giường chung gối, giờ trở về với đầy đủ mọi thứ mà tôi từng thiếu thốn, tôi lại nao lòng.

Nếu quay lại, con tôi sẽ có cha ruột ở bên, có một tương lai đủ đầy, con có thể học trường quốc tế, có cơ hội theo đuổi những giấc mơ mà với hoàn cảnh hiện tại, tôi không thể cho con được. Nhưng liệu vết thương cũ có thật sự lành, liệu một người từng vì tham vọng mà rời bỏ gia đình có đáng để tôi tin thêm lần nữa? Và còn Huy, anh yêu thương, trân trọng và đối xử tốt với tôi, coi con gái tôi như con gái ruột của anh, giờ mà mẹ con tôi rời bỏ anh thì có phải quá tuyệt tình tuyệt nghĩa?

Tôi giờ đứng giữa hai sự lựa chọn, một bên là sự bình yên giản dị, một bên là quá khứ hào nhoáng đang muốn quay về. Tôi sợ chọn sai, sợ lại một lần nữa đánh mất những gì mình đang có, tôi nên lựa chọn thế nào để không hối hận? Tôi thật sự không biết mình nên làm gì lúc này.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022