Bài viết là lời chia sẻ của ông Dương Minh, 50 tuổi, được đăng tải trên Toutiao (MXH Trung Quốc). 

Tôi sinh năm 1975, năm nay bước sang tuổi 50, mới đây tôi đi họp lớp cấp 3 và ngẫm ra nhiều điều. Hồi ấy, lớp chúng tôi 49 học sinh nhưng chỉ có 30 bạn đỗ Đại học, Cao đẳng, còn lại đi học nghề hoặc làm công việc tự do. 

Bây giờ nhiều bạn cùng lớp của tôi đã trở thành lãnh đạo ở nhiều vị trí khác nhau, còn tôi từng lọt top 10 của lớp giờ công việc vẫn bấp bênh. Trước đây tôi cứ ngỡ cuộc sống của mình sẽ ổn định. Sau khi kết hôn, tôi từng mở công ty riêng, công việc khấm khá, cuộc sống cải thiện. Nhưng đến năm 2020, do dịch bệnh, công ty chúng tôi đóng cửa, toàn bộ tài sản đều "đội nón ra đi" và tôi mắc thêm vào khoản nợ.

Điều tồi tệ hơn đối với tôi là bị chẩn đoán mắc ung thư tuyến giáp và phải phẫu thuật lập tức. Trong quá trình phẫu thuật, dây thần kinh thanh quản quặt ngược bên trái của tôi bị đứt khiến cổ họng đau đớn. Điều này khiến sức khỏe của tôi suy giảm nhiều. 

Gia đình xảy ra nhiều chuyện như vậy, đã nhiều năm tôi không liên lạc với các bạn cùng lớp, nên tôi thực sự không biết bây giờ các bạn cùng lớp ra sao. Ban đầu tôi nghĩ không tham dự buổi họp lớp này. Thứ nhất, sức khỏe của tôi rất kém, thứ hai là tôi đang trong tình trạng tồi tàn. Tuy nhiên, lớp trưởng của chúng tôi đã thuyết phục nhiều lần. Cậu ấy nói rất hiếm khi người ở độ tuổi này có thể tụ họp lại với nhau. 

edit-990ac7bbcc3f44bfba91a0cc0de9891cnoop-1713595342991318431754-1713618733407-171361873388959349118.jpeg

(Ảnh minh họa)

Thế là tôi đến tham dự buổi họp lớp. Hôm đó tôi đến đó bằng xe đạp điện. Khi đến nơi, tôi nhìn thấy nhiều bạn cùng lớp đi ô tô đến. Chúng tôi nói chuyện vui vẻ khi gặp lại nhau. 

Sau khi ngồi xuống, tôi nhìn quanh thì thấy trong số 49 học sinh, nhiều nhất chỉ có khoảng 30 người tham dự. Chẳng lẽ có nhiều người không đến như vậy, họ có khó khăn như tôi và không muốn tham gia sao? Tôi cũng tò mò hỏi mọi người về những bạn học không tham dự và được biết có một số đã mất vì tai nạn giao thông, bệnh hiểm nghèo, đột quỵ hoặc có người đang phải nằm điều trị bệnh. 

Mấy năm nay, tôi thật sự đã nhắm mắt làm ngơ trước những chuyện đang diễn ra ngoài cửa sổ, lo lắng cho chuyện gia đình của mình. Không ngờ chỉ sau vài năm mà có nhiều bạn cùng lớp bị bệnh rồi ra đi.

edit-eb5b595b580f4ee6af58d2be4c576ff4noop-1713595371133960259588-1713618734706-1713618734897804323413.jpeg

(Ảnh minh họa)

Trong buổi họp lớp, chúng tôi ngồi lại với nhau và nói về những vấn đề thể chất của lứa tuổi mình. Nhiều người nói rằng họ từng bị huyết áp cao, tiểu đường, bệnh gút và các bệnh khác. Nhiều bạn chia sẻ, rằng bây giờ có nhiều thứ không thể ăn được, không thể làm để bảo vệ sức khỏe cơ thể.

Nhiều bạn học là chủ doanh nghiệp tâm sự, giờ họ không nặng gánh kinh tế nữa nhưng vẫn không hài lòng với cuộc sống. Họ bị bệnh tật đày đọa. Chúng tôi đều nhận ra, ở tuổi này dù giàu có hay địa vị cao cũng không quan trọng bằng sức khỏe tốt. 

Buổi họp lớp này khiến tôi hiểu rằng sức khỏe thể chất là điều quan trọng nhất đối với những người ngoài 50 tuổi, còn mọi thứ khác chỉ là mây khói.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022