
Từ không gian 30m² gò bó, chị chuyển hẳn sang một căn nhà cấp 4 giữa khu vườn rộng 150m² ở ngoại thành Nghệ An. Cuộc sống của chị từ đó không chỉ thay đổi về không gian, mà cả về cách sống, chi tiêu, và cảm nhận hạnh phúc.
“Trước đây, tôi chỉ mơ có một ban công đủ để trồng vài chậu hoa. Giờ sáng ra mở cửa là cả vườn rau, dàn hoa giấy, và tiếng gà gáy... Tôi biết, mình đã chọn đúng”.
Chị Lan, 45 tuổi, từng làm nhân viên hành chính tại một công ty thiết kế ở Hà Nội. Gần 10 năm trước, chị rời quê Nghệ An ra thủ đô để tiện chăm con trai học đại học.
Hai mẹ con sống trong một căn phòng trọ 30m² gần Cầu Giấy, vừa là chỗ ăn ngủ, vừa là bếp, chỗ học của con.
“Chỉ có 1 cửa sổ nhìn ra bức tường bên cạnh. Mùa hè nóng, mùa đông ẩm thấp, mà mỗi tháng vẫn mất 6 triệu tiền thuê và điện nước”.
Năm 2024, con trai chị tốt nghiệp và đi làm ổn định. Cũng là lúc chị quyết định nghỉ việc, thu xếp về quê – nơi gia đình còn một mảnh đất để lại, và cũng là nơi chị từng chỉ về vào dịp Tết.
Từ 30m² chật hẹp đến 150m² rợp nắng – căn nhà cấp 4 “mơ ước nhỏ” mà đáng sống
Chị Lan về quê và dành 3 tháng để cải tạo lại căn nhà cấp 4 cũ kỹ, vốn được xây từ thời bố mẹ còn sống. Tổng chi phí sửa chữa khoảng 120 triệu đồng gồm:
- Làm lại mái tôn chống nóng
- Sơn sửa lại tường, lát gạch nền
- Làm bếp, toilet mới, giàn nước, hệ thống điện
- Mua thêm kệ tủ, giường, bàn ghế cơ bản
“Tôi không xây mới, chỉ làm sạch sẽ và đủ dùng. Căn nhà 70m², còn lại là sân, vườn, cây xoài – đủ để tôi trồng thêm rau, kê bàn uống trà”, chị chia sẻ.

Cuộc sống mới: Ít mua sắm, ít lo nghĩ, nhưng đầy niềm vui nhỏ
Chị Lan chia sẻ: “Ở thành phố, thứ gì cũng phải mua – từ bó hành tới thìa cà phê. Về quê, tôi trồng rau, tự ủ dưa, dùng lại đồ cũ, ít khi bước chân ra chợ.”
Mỗi tháng, chi tiêu cố định của chị Lan sau khi về quê giảm chỉ còn hơn 4 triệu đồng, cụ thể:
Thực phẩm – Ăn uống | 1.200.000 | Mua thêm cá, thịt; rau tự trồng |
Điện, nước, gas | 400.000 | Ít dùng điện – khí hậu quê mát hơn |
Điện thoại + Internet | 300.000 | Gói tiết kiệm 1 người |
Thuốc men, sinh hoạt | 600.000 | Dầu gội, giấy, muối, xà phòng… |
Giao lưu – đi lại | 500.000 | Xe máy cá nhân, hiếu hỉ tối thiểu |
Dự phòng – tiết kiệm | 1.000.000 | Dù ít vẫn dành riêng để an tâm |
“Trước kia, tôi không để dành được vì thu – chi luôn căng. Giờ sống giản dị hơn, tôi có thể tiết kiệm mỗi tháng 1 triệu, đủ để phòng lúc cần”, chị cho biết.
Tư duy tiêu dùng thay đổi – tôi học cách “mua một lần, dùng lâu dài”

Về quê, chị Lan dần từ bỏ thói quen mua đồ theo cảm hứng. Thay vì săn sale online, chị chuyển sang mua những món bền – tiết kiệm – dễ sửa.
5 món chị thấy đáng mua nhất sau khi về quê:
- Quạt điều hòa mini 2 triệu – dùng được cả mùa nóng, không tốn điện như điều hòa
- Bộ nồi gang nấu bếp gas – 800.000đ – giữ nhiệt tốt, nấu ngon
- Bộ chăn gối cotton chống ẩm – 900.000đ – phù hợp khí hậu quê
- Kệ nhà bếp gỗ thông tự đóng – 700.000đ – đơn giản, vừa bền vừa đẹp
- Tủ đông 120L – 3,3 triệu – trữ cá, thịt mua theo tuần, tiết kiệm chợ búa
“Tôi mua ít nhưng kỹ. Một món xài 3–5 năm là thường. Cảm giác không còn phụ thuộc vào đồ đạc – rất nhẹ lòng”.
Mỗi sáng tỉnh dậy đều thấy đáng giá – không phải vì đẹp, mà vì đúng
Chị Lan không gọi đây là “bỏ phố về quê”. Chị nói: “Tôi chọn sống chậm lại – không chen lấn, không trả giá cho 30m² nữa, mà sống đủ đầy trên mảnh đất mình thuộc về.”
Ngày của chị bắt đầu bằng việc pha trà, đi dạo quanh vườn, tưới rau, nghe chim hót. “Có những hôm tôi ngồi viết nhật ký chi tiêu mà bật cười: Mình đang sống tốt với 4 triệu một tháng, mà chẳng thiếu thứ gì”.
Về quê không dành cho tất cả, nhưng với tôi, đó là một bước quay về bản chất của sống – sống vừa đủ, và thấy đủ là hạnh phúc.

GĐXH - Dù bạn từng rực rỡ đến đâu trong nửa đầu cuộc đời, khi về già, tất cả gần như trở lại vạch xuất phát.