Nếu ai đó hỏi: "Trưởng thành đau nhất ở điểm nào?", có lẽ tôi sẽ đáp rằng đó là khi bạn gặp lại những người từng rất thân thiết, nhưng lại không thể nói chuyện với nhau như ngày xưa. Buổi họp lớp mà tôi từng chờ đợi suốt bao năm, cuối cùng lại khiến trái tim nặng trĩu bởi năm điều không thể ngờ tới.

Những năm tháng tuổi trẻ, chúng tôi từng là những đứa học trò vô tư, chỉ cần hạnh phúc bên nhau là đủ.

Khi tốt nghiệp, mỗi người một hướng, ai cũng bận rộn với cuộc sống riêng. Thời gian làm phai nhạt mọi liên lạc, nhưng tận sâu trong trái tim tôi vẫn mong một ngày gặp lại sẽ ấm áp như thuở ban đầu.

Chúng tôi sẽ cùng thưởng thức món ngon, nâng ly rượu quý, nói cười thỏa thích và ôn lại những ký ức ngọt ngào. Nhưng thực tế lại không giống tưởng tượng.

Buổi họp lớp gần đây khiến tôi chợt hiểu ra, có những thứ đã thay đổi mà không ai có thể níu giữ.

hop-lop-1764063986647795418128.jpg

Hóa ra, thứ tôi giữ gìn như một kho báu tinh thần, với nhiều người lại chỉ là ký ức nhạt nhòa đã trôi qua. Ảnh minh họa

1. Bạn học cũ đã quên nhiều thứ

Ngày xưa, chúng tôi nhớ từng câu chuyện, từng khoảnh khắc, thậm chí từng tên của người từng "thích thầm" ai.

Còn hôm ấy, nhiều người chỉ mỉm cười xã giao, cố gắng nhớ xem "mình từng ngồi bàn nào" hay "cậu tên gì ấy nhỉ?".

Khi tôi bắt đầu ôn chuyện cũ, những bài kiểm tra vội vàng, những buổi trốn học đi ăn quán vỉa hè, hay lần cả lớp bị cô phạt vì quá nghịch, mọi người chỉ cười hờ hững rồi nhanh chóng chuyển chủ đề sang xe cộ, công việc, địa vị, thu nhập và cơ hội làm ăn.

Hóa ra, thứ tôi giữ gìn như một kho báu tinh thần, với nhiều người lại chỉ là ký ức nhạt nhòa đã trôi qua.

2. Trưởng thành khiến người ta không thể nói hết lòng mình

Ngày đi học, chúng tôi kể cho nhau nghe mọi điều, crush là ai, ước mơ ra sao, những nỗi buồn không dám nói với ba mẹ, cả những bí mật thầm kín nhất.

Nhưng trong buổi họp lớp hôm nay, tôi chỉ dám chọn lọc lời nói. Không phải vì không muốn chia sẻ, mà vì… không còn dám.

Xung quanh tôi, mọi người nói chuyện bằng sự dè chừng, bằng phép xã giao, bằng sự cân đo đong đếm từng câu chữ.

Không ai thực sự lắng nghe nỗi lòng của ai. Những điều chân thật nhất chúng ta đều giữ lại trong tim.

3. Sự khác biệt giữa con người là điều không thể phủ nhận

Ngày trước, cả lớp dường như giống nhau, mơ ước đơn giản, suy nghĩ giống nhau, cùng hướng về tương lai. Nhưng khi trưởng thành, mỗi người đi một con đường, mang một hệ giá trị và một cách sống khác.

Trong buổi họp lớp, tôi thấy rõ từng khác biệt, người khao khát tiền bạc, người đề cao sự bình yên, người quan tâm đến đẳng cấp, người chỉ muốn tìm niềm vui giản đơn.

Trưởng thành khiến chúng ta không còn phù hợp với tất cả mọi người và đó là điều bình thường.

Tôi nhận ra nếu cứ soi xét hoặc ép người khác sống theo tiêu chuẩn của mình, cuộc trò chuyện sẽ nhanh chóng rơi vào bế tắc. Chỉ khi biết tôn trọng khác biệt, tình bạn mới tiếp tục tồn tại.

4. Sự giàu có thực sự nằm ở các mối quan hệ chứ không phải vật chất

Tôi từng nghĩ buổi họp lớp sẽ là nơi khoe thành tựu và quả thật có người như thế. Nhưng điều khiến tôi xúc động nhất lại là những bạn vẫn giữ trọn tình cảm với nhau, không quan tâm nhà to hay nhà nhỏ, thu nhập nhiều hay ít, địa vị cao hay thấp.

Họ ân cần hỏi han sức khỏe, chuyện gia đình, những khó khăn cuộc sống. Họ từng giúp nhau năm xưa và đến bây giờ vẫn vậy.

Lúc ấy tôi mới nhận ra, một người thực sự giàu có là người có thể giữ được những mối quan hệ chân thành trong đời đặc biệt là những tình bạn đi qua năm tháng mà vẫn nguyên vẹn.

5. Thời gian là tài sản quý giá nhất mà không ai có thể mua lại

Khi nhìn lại những gương mặt từng cùng tôi chạy nhảy dưới sân trường giờ đã có tóc bạc, vết chân chim và đôi mắt mệt mỏi, tôi mới hiểu sâu sắc sự tàn nhẫn của thời gian. Nó không chờ ai, cũng không trả lại ai điều gì.

Trưởng thành không chỉ là có thêm tuổi tác, mà là mất dần sự vô tư, mất sự gần gũi, mất những tiếng cười không cần lý do.

Buổi họp lớp khiến tôi ngậm ngùi nhận ra rằng: điều quý giá nhất không phải bữa tiệc long trọng hay lời chúc xã giao mà là những ai vẫn trân quý từng khoảnh khắc gặp lại nhau.

Họp lớp: Đừng chờ mong ai cũng phải nhớ tuổi thanh xuân ấy

Buổi họp lớp ấy khiến tôi chạnh lòng, nhưng cũng giúp tôi hiểu muốn giữ được tình bạn, phải giữ được trái tim ấm áp của mình. Không thể thay đổi người khác, nhưng ta có thể sống chân thành với những ai còn muốn ở lại.

Bởi vì khi tất cả ánh hào quang đều mờ nhạt theo thời gian, thứ còn lại cuối cùng vẫn là tình người.

Bài viết là tâm sự của cô gái trẻ trên Toutiao (MXH Trung Quốc) khiến nhiều người không khỏi xót xa.

hop-lop-2-17638695290531044343868-0-0-400-640-crop-1763869651434996716039.jpgHọp lớp và 'góc khuất' gây đỏ mặt: Trò vui vô hại hay cú tát vào hôn nhân?

GĐXH - Họp lớp từ lâu vẫn được xem là dịp ý nghĩa để ôn lại kỷ niệm thời học sinh, quãng đời đẹp đẽ và trong trẻo nhất. Thế nhưng không phải cuộc hội ngộ nào cũng mang đến cảm giác dễ chịu.

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022