Tuy nhiên, một điều đáng ngạc nhiên là cả 3 đời hoàng đế cuối cùng trong lịch sử nhà Thanh cũng như trong lịch sử Trung Hoa, không ai có lấy được một mụn con Vì sao ba vị hoàng đế liên tiếp đều không có con là một điều bí ẩn trong lịch sử được nhiều người tập trung giải mã.Đồng Trị- chết vì hoang dâm vô độ Lên ngôi hoàng đế với một bầy đàn thê thiếp, nếu giống như các thế hệ cha anh đi trước, đáng lẽ 3 vị vua cuối cùng của triều đại Mãn Thanh là Đồng Trị, Quang Tự và Phổ Nghi cũng phải con đàn cháu đống. Tuy nhiên ba vị này đều không có con cái! Nhiều người đã đặt câu hỏi: “Liệu đó có phải là sự sơ suất của các sử gia trong việc ghi chép?” Thế nhưng, nghiên cứu các sử ký, truyện ký... đều không hề thấy ghi chuyện ba vị hoàng đế này có con với ai. Do đó, ba vị này “tuyệt tự” là một sự thực chắc chắn.
nguoiduatinvua-1.jpg
Hoàng đế Đổng Trị và hoàng hậu
Vua Đồng Trị tổ chức lễ cưới linh đình vào tháng 9 năm 1872 và mất vào tháng 1 năm 1875. Nếu tính từ ngày thành hôn, vị hoàng đế này đã chung sống với rất nhiều hậu phi cung nữ, thế nhưng lại không để lại một giọt máu nào, hiện tượng này quả rất khó hiểu. Tuy nhiên, nếu trở lại thời điểm sung sức nhất của vị hoàng đế này thì mới thấy Đồng Trị là một vị vua “hoang dâm vô độ”. Thích du hý, thích tìm của lạ chốn giang hồ nên ngay từ thời thanh niên trai trẻ, Đồng Trị đã luôn tìm tới lầu xanh- nơi có các ả kỹ nữ xinh đẹp gợi tình mời chào thống thiết. Và kết cục cho những lần ăn chơi trác táng đó là ông đã mắc bệnh giang mai. Trong lịch sử Trung Hoa, Đồng Trị là người phải nhận hậu quả thê thảm và nhục nhã nhất bởi chính vì căn bệnh này mà ông đã phải từ giã cõi đời khi mới ở tuổi 20. Nguyên nhân nào đã khiến một vị vua đức cao vọng trọng như Đồng Trị lại thích tìm gái lầu xanh? Tuy lên làm vua từ trẻ nhưng thực chất Đồng Trị không có quyền lực trong tay, vì mọi việc triều chính đã bị Từ Hy Thái Hậu thâu tóm hết. Thậm chí cả chuyện ân ái, yêu đương của vị vua trẻ này với các hoàng hậu, phi tần cũng bị Từ Hy “chỉ đạo”.  Trong hai cô gái mà hai vị thái hậu đề cử cho chức vị hoàng hậu, nhà vua đã chọn người của thái hậu Từ An. Điều này khiến Từ Hy căm ghét nên bà luôn ngăn cản Đồng Trị chăn gối với hoàng hậu, bà ép con trai “ân ái” với cung nữ mà mình chỉ định. Chán đời, vị vua trẻ  đã theo chân các thái giám ra ngoài cung tìm thú vui ở chốn lầu xanh. Một kết quả không mong đợi đã xảy ra khi những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng với đám gái giang hồ đã khiến Đồng Trị bị mắc bệnh giang mai và cơ quan sinh dục lở loét. Sau khi Đồng Trị qua đời, để tránh điều tiếng thị phi cho triều đình, Từ Hy Thái Hậu đã tuyên bố rằng hoàng đế băng hà là do mắc bệnh đậu mùa. Trước đó do không động chạm thân xác nhiều với các phi tần, cung nữ nên khi Đồng Trị qua đời, vị hoàng đế này đã không để lại mụn con nào.Quang Tự và chứng di tinh Chiều 14-11-1908, Quang Tự đã bi phẫn trút hơi thở cuối cùng, hưởng dương 38 tuổi với 34 năm làm hoàng đế. Nhiều người nói rằng ông đã bị Từ Hy Thái Hậu đầu độc bởi thạch tín, cũng có người nói vị hoàng đế này bị bệnh phổi kết hạch; bệnh mạn tính ở thận, gan và tim lâu ngày làm suy kiệt, mất sức đề kháng dẫn đến bội nhiễm cấp tính mà chết. Tuy nhiên, cũng giống như Đồng Trị, Quang Tự khi mất cũng không có người nối dõi mặc dù ông có tới 1 hoàng hậu, 2 bà phi và cả bầy cung nữ xinh đẹp luôn túc trực để hầu hạ.
nguoiduatinvua-2.jpg
Vua Quang Tự và nàng Chân Phi
Quang Tự chính thức tổ chức lễ thành hôn với người vợ đầu tiên vào tháng 11 năm 1888, cho đến 10 năm sau ông mới bị giam tại Doanh Đài bởi lệnh của Từ Hy. Tuy khó có thể làm nên sự nghiệp về chính trị vì trên thực tế Quang Tự chỉ là vị hoàng đế bù nhìn, nhưng ông  lại có đời sống tình dục rất thoải mái, đặc biệt là mối tình với nàng Chân Phi được ông sủng ái. Cuộc sống hôn nhân của Quang Tự với Chân Phi có thể nói là rất mỹ mãn. Tuy nhiên,vị hoàng đế này vẫn tuyệt tự. Trong thời gian Viện Nghiên cứu Trung y Trung Quốc tiến hành khảo sát một cách có hệ thống về bệnh án của Quang Tự để lý giải xác đáng về cái chết của vị hoàng đế bạc mệnh này, người ta đã phát hiện ra một lọat các y án do chính Quang Tự ngự bút hoặc tự thuật, nhất là thời gian nửa năm trước khi ông mất. Những thông tin từ y án cho thấy thể chất Quang Tự đã bị suy nhược từ nhỏ, lắm bệnh, lại mắc chứng di tinh lâu năm. Một y án do chính Quang Tự viết, nêu rõ “... bị di tinh đã gần 20 năm. Mấy năm trước mỗi tháng di tinh mười mấy lần, gần đây mỗi tháng vài ba lần, thường là không mộng mà tinh tự tiết ra, mùa đông càng nghiêm trọng. Eo lưng thường đau nhức, gặp phong hàn thì buốt đầu, ù tai đã gần 10 năm”. Theo nhiều chuyên gia y học, Quang Tự sinh tháng 8/1871, khi viết những dòng trên vừa tròn 36 tuổi, bị di tinh từ khi 15-16 tuổi, mỗi tháng hàng chục lần, bị bệnh nặng như thế thì khó có thể có con nối dõi. “Hơn nữa, từ khi trưởng thành cho đến khi lên ngôi hoàng đế toàn phải sống trong bối cảnh loạn lạc trong ngoài, suốt ngày phải lo lắng đối phó, tinh thần luôn căng thẳng, u uất, lâu ngày sẽ sinh ra chứng mộng tinh, liệt dương, ảnh hưởng đến khả năng sinh sản” – Nhiều nhà sử học Trung Hoa có nhận định như vậy.Phổ Nghi và nghi án bất lực Phổ Nghi là vị hoàng đế cuối cùng của triều đại Mãn Thanh, cũng là vị hoàng đế cuối cùng trong lịch sử hàng nghìn năm phong kiến Trung Hoa. Vị hoàng đế này cũng có đến năm bà vợ nhưng không có con nối dõi. Theo ý kiến của nhiều nhà sử học, sở dĩ có tình trạng khá buồn lòng trên là do Phổ Nghi bị chứng bất lực.
nguoiduatinvua-3.jpg
Phổ Nghi và 5 bà vợ
Sử sách Trung Hoa còn ghi lại: “Lúc hoàng đế Phổ Nghi mới 10 tuổi, để tránh hầu hạ vua, các thái giám tối nào cũng đẩy cung nữ vào phục vụ ông, có đến ba cô một tối. Họ ‘quần’ ông đến mệt lử mới để cho ông ngủ. ‘Hôm sau thức dậy, tôi hoa mắt chóng mặt, nhìn mặt trời và mọi thứ đều ra một màu vàng ệch”. Phổ Nghi viết trong hồi ký của mình như vậy. Cũng từ những dòng hồi ký này, mà nhiều người đã nghĩ rằng, ngay từ năm 10 tuổi, do quá mệt mỏi vì phải “phục vụ” các cung nữ nên Phổ Nghi sinh ra chứng… bất lực? Năm Phổ Nghi 15 tuổi (1921) theo lệnh của Từ Hy Thái Hậu, hoàng đế phải lập hậu. Nhưng phải đến 2 năm sau, hoàng hậu Uyển Dung- người vợ đầu tiên của Phổ Nghi mới chính thức bước chân vào động phòng hoa chúc cùng hoàng đế. Tuy nhiên, trong buổi tối thiêng liêng này, nhìn thấy cô dâu ngồi trên giường, Phổ Nghi cảm thấy rất ngột ngạt liền mở cửa chạy về điện Dưỡng Tâm. Đêm tân hôn của nhà vua đã diễn ra như vậy. Khi bị Nhật đưa sang Mãn Châu, Phổ Nghi cũng đem Uyển Dung theo. Cuộc sống của nàng ở đấy rất buồn vì chẳng mấy khi nhà vua đoái hoài đến. Thế là Uyển Dung quay sang làm bạn với ả phù dung rồi sinh ra nghiện ngập. Sau đó, vì người chồng bất lực nên hoàng hậu Uyển Dung đã lén lút quan hệ với người tình rồi sinh ra một đứa bé, nhưng Phổ Nghi đã tàn nhẫn ném đứa trẻ vào lò lửa. Tình tiết này đã được ghi lại trong cuốn hồi ký “Nửa đời trước của tôi”do chính Phổ Nghi chắp bút mới được tái bản gần đây tại Trung Quốc. Sau khi nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa ra đời vào năm 1949, thủ tướng Trung Quốc khi đó là Chu Ân Lai đã rất quan tâm tới việc chữa trị bệnh khó nói cho Phổ Nghi. Vị thủ tướng này đã thăm hỏi và sắp xếp để Ủy ban trung ương Hội nghị Chính trị Hiệp thương toàn quốc giao cho bệnh viện Hiệp Hoà Bắc Kinh khám và chữa bệnh cho Phổ Nghi. Bệnh án có ghi: “Bệnh nhân khi lên ngôi hoàng đế 30 năm trước đã bị liệt dương, đã liên tục chữa nhưng vô hiệu... Đã 3 lần kết hôn nhưng vợ đều không sinh con”. Mặc dù được các bác sỹ Trung Quốc khám chữa tận tình, nhưng bệnh tình của Phổ Nghi không mấy biến chuyển. Trong hồi ký của bà Lý Thục Hiền- người vợ thứ năm, cũng là người vợ cuối cùng của Phổ Nghi có viết: “Thật là hối hận đã lấy Phổ Nghi. Tôi xuất thân từ dân thường, nếu không lấy Phổ Nghi tôi cũng đã sớm đi làm Hồng vệ binh rồi”. Cũng theo lời một người bạn thân của bà Lý Thục Hiền cho biết, vì Phổ Nghi bị chứng bất lực, không thể làm tròn bổn phận người chồng nên cuộc sống vợ chồng thường hay lục đục. Ngày nay, theo cách đánh giá của khoa học hiện đại, ngoài việc mắc các chứng bệnh khó nói ra, một nguyên nhân nữa khiến 3 vị vua cuối cùng triều Thanh không thể có con là do mắc phải chứng “Quá bổ hư tính” (Bổ quá phát bệnh). Ngay từ nhỏ những vị hoàng đế này đã bị hoàng gia bắt sử dụng đủ thứ tẩm bổ và được “ngự hạnh” các hậu, phi rất sớm. Chính việc tẩm bổ và phóng dục quá mức đã khiến họ trở thành những người mất khả năng truyền giống.
Theo NĐT

Nguoi-noi-tieng.com (r) © 2008 - 2022